Đàn Ông Đi Chợ

03 Tháng Tám 201712:01 SA(Xem: 2238)

Đàn ông đi chợ

blank
(Hình minh họa: Wang Zhao/AFP/Getty Images)

LGT: Trong cuộc sống có nhiều chuyện mình muốn nói với ai đó, nhưng lại không thể nói trực tiếp được. Không nói được với nhau thì hãy viết cho nhau. Âu đó cũng là cơ hội để giải tỏa những tâm tư, những nỗi niềm. Mục “Viết Cho Nhau” do phóng viên Ngọc Lan phụ trách. Thư từ xin gửi về: Người Việt (Viết Cho Nhau), 14771 Moran St., Westminster, CA 92683, hay email: Ngoclan@nguoi-viet.com.

Hôm kia Thứ Sáu tôi đi chợ sớm. Mới tám giờ rưỡi đã ra khỏi nhà. Trời nóng quá và tôi cũng không muốn đứng chờ chực mua cá nên đi sớm hơn một chút. Quả thật, quầy cá vắng vẻ chỉ có sáu người khách, không cần phải lấy số thứ tự. Trong sáu người thì đã có bốn ông. Cũng hỏi lạ đó chớ vì quầy cá lại có nhiều ông hơn là bà.

Thực ra cũng từ hơn mười năm nay đàn ông đi chợ nhiều hơn những thập niên trước lắm. Nhớ cái thuở ba tôi đi chợ với má tôi thì cũng chỉ để mua báo hay giúp bà xách những bao đồ vô xe. Bây giờ trong chợ mình tôi thấy đàn ông đủ mọi lứa tuổi lựa mua thịt cá hay rau quả. Ở cái xứ bình đẳng thì quả thật cái gì cũng chia đôi để làm.

Nói vậy thôi, chứ tôi rất ngưỡng mộ hình ảnh của một người đàn ông đi chợ hay làm những công việc mà mình thường cho là việc của phụ nữ đàn bà. Chúng tôi thuộc thế hệ cũ nên việc bếp núc trong nhà đều một tay tôi lo gánh bên cạnh việc còn đi làm ngày tám tiếng như mọi người. Thời gian hai đứa con còn nhỏ thì khổ không kể hết được. Đùng một cái chồng tôi bị thất nghiệp. Đó là khoảng thời kỳ kinh tế Mỹ đi xuống trầm trọng. Với tất cả thời giờ trong tay, chồng tôi bắt đầu làm những công việc mà tôi thường làm vào cuối ngày hay cuối tuần.

Đâu chừng được hai tháng chồng tôi bắt đầu thú nhận rằng công việc đi chợ nấu ăn cho cả nhà là việc không phải dễ. Một lần tôi dặn anh đi chợ mua rau cúc để tôi nấu canh thịt bò vì rau cúc mà nấu canh với thịt bò xào xắt lát mỏng thì ngon lắm. Anh ra chợ nhìn thấy rau cúc nhưng không biết có nên mua hay không. Rau thì cúc đó những tên rau lại để là rau tần ô. Sau mấy phút suy nghĩ anh hỏi một bác lớn tuổi đang đứng bên cạnh. “Bác ơi, phải rau này là rau cúc không, thấy giống quá những lại để tên là tần ô.”

Một cô gái khác đứng gần đó vọt miệng nói liền, “Rau cúc đó anh. Người miền trung kêu là cúc con người bắc kêu là tần ô.”

Một lần nữa tôi nhờ anh tới tiệm bán gà vịt mua cho một con gà và phải nhờ họ chặt khúc ra để tôi còn nấu cà ri. Chủ tiệm hôm đó không chặt gà được vì không đủ nhân viên làm. Khi thấy chồng tôi do dự, anh chủ tiệm nói với chồng tôi, chặt gà có khó gì đâu, cứ lấy dao “phang” xuống vài nhát là có gà nấu cà ri được liên. Chồng tôi đem con gà về. Bếp của tôi không hề có còn dao lớn để “phang” gà vì tôi không bao giờ chặt gà cả. Anh cố gắng hì hục để chặt nhưng rồi cuối cùng bỏ cuộc và đem con gà nấu lấy nước dùng.

Bây giờ thì anh ấy đã thành thạo việc đi chợ nấu ăn nhẹ cho gia đình. Mà hình như cũng không chỉ riêng anh, đàn ông bây giờ cũng xông xáo, tháo vát trong lĩnh vực mà vốn dĩ trước kia chỉ cho là công việc của đàn bà. Trong những ngày lễ đa số đàn ông đi mua sò, tôm hay đùi gà để làm BBQ. Cứ coi những chương trình nấu ăn trên TV thì biết. Các bếp chính là những người đàn ông rất trẻ, có sự hiểu biết về những ẩm thức tự nhiên và đầy tính chất nghệ thuật. Có người chỉ trạc tuổi dưới ba mươi. Khi nhìn các em trong chiếc mũ và áo trắng đồng phục của người bếp trưởng, tay cầm đôi đũa xào qua lại trong chiếc chão lớn, tôi thấy các em “man” lắm. Ở bên Pháp, người bếp chính có một vị trí quan trọng và được mọi người ngưỡng mộ.

Một lần người tính tiền, cũng đã quen mặt với chúng tôi, chọc chồng tôi. “Bộ bị chị bỏ hay sao mà bây giờ cứ thấy đi chợ một mình quài vậy.”

Anh trả lời rằng: “Đâu có, nhờ đi chợ vậy nên vợ không bỏ đó chớ.”

Những người đang đứng xung quanh cũng cười. Một cô khách hàng trẻ quay lại nói với chồng cô, “Anh cũng nên lo bắt chước đó.” Anh chồng trẻ trả lời liền, “Thì chẳng phải ngày nào anh cũng đem cơm chỉ về giùm em đó sao.”

Cơm chỉ hay cơm nhà gì cũng được. Cái quan trọng là phải biết gánh vác chia sẻ việc nhà với nhau. Tôi vẫn thường dặn hai đứa con trai như thế. Chia sẻ, tinh thần đồng đội, team work lúc nào cũng làm công việc nhẹ nhàng hơn và tình cảm gắn bó hơn.

Nhìn bốn người đàn ông đang đứng chờ mua cá tôi hình dung ra được một gia đình đầm ấm. Và tôi có một ước mong nhỏ cho hai đứa con trai. Không xe hơi nhà lầu nhưng chỉ muốn nhìn thấy chúng ra chợ để mua đồ cho gia đình của chúng.
Theo Nguoi-viet.com

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
)
Từ trẻ đến già ở Đồng Quan đều tin rằng ăn Trứng Đồng Tử rất mát, tốt...Các thầy thuốc ở Trung Quốc đưa ra nhiều thông tin trái ngược nhau về hiệu quả của món ăn trị bệnh này. Họ cảnh báo việc trứng nấu trong nước tiểu không hợp vệ sinh.
Có những từ ngữ miền Nam và miền Bắc trước 75 đồng nghĩa và cách dùng giống nhau. Có những từ cùng nghĩa nhưng cách dùng khác nhau. Tỷ như chữ "quản lý" là trông nom, coi sóc. Miền Nam chỉ dùng từ này trong lãnh vực thương mại...
Chưa đầy một nhiệm kỳ làm lãnh đạo, ông Lên Như Diều chủ tịch xã Bồ Hòn đã bị nhân viên thuộc cấp liên tục gởi đơn tố cáo lên cấp trên về tội tham ô công quỹ. Thanh tra vào cuộc. Sau khi xác minh, sự thật được làm sáng tỏ: Ông Diều đã phạm tội tham ô
Mặc dù tình hình kinh tế Âu châu vẫn chưa sáng sủa, nhưng trong những ngày này, người dân Anh cũng tạm quên đi những lo âu thường ngày để tổ chức đại lễ kim cương, kỷ niệm 60 năm trị vì của nữ hoàng Elisabeth II.
Người Sài Gòn gọi ông là "ông Khai Trí" (theo tên nhà sách - nhà xuất bản do ông làm chủ). Hết sức quảng bác, nhưng ông lại rất ít nói về mình, nên ít người biết ông chính là tấm gương sống động: từ hai bàn tay trắng trở thành người kinh doanh ngành sách lớn nhất và uy tín nhất miền Nam.
Chuyện kể rằng khi Ngài đi trên xe lửa tại Ấn Độ. Ngài bị mất 1 chiếc dép. Khi tàu chuyển bánh, Ngài đã không ngại ngần quăng ra cửa sổ chiếc chiếc dép còn lại với ước mong nếu ai lượm được chiếc dép thất lạc sẽ tìm được chiếc dép này
Những bức ảnh quý và độc về thời tham gia quân đội của Nữ hoàng Anh Elizabeth đệ nhị vừa được công bố, nhân dịp kỷ niệm 60 trị vì của bà. Những bức ảnh này nằm trong album đã được tặng cho Bảo tàng không quân Yorkshire ở Elvington, gần xứ York.
Ở Singapore, nhai kẹo cao su là bất hợp pháp. Nỗ lực để đường phố sạch đẹp, chính phủ Singapore quyết định cấm người dân nhai kẹo cao su khi đi trên đường phố. Do vậy, bạn không nên mang theo kẹo cao su vào đất nước vốn nổi tiếng với sự thi hành pháp luật cực kỳ nghiêm ngặt này.
Tuổi già, buổi sáng thức dậy, nghe gân cốt đau rêm mà mừng vì biết mình còn sống. Đại ý viết như vậy, trong một cuốn sách Mỹ mà ông Tư đọc được, làm ông thấm thía cái hạnh phúc lâng lâng của từng sớm mai khi vừa tỉnh giấc. Bạn bè cùng trang lứa với ông, nhiều người đã về với Diêm Vương...
Bảo Trợ