Báo Ấn Độ Kêu Gọi Thế Giới Cảnh Giác Với Chiến Lược Bành Trướng Của Trung Quốc

04 Tháng Tám 201711:57 CH(Xem: 1858)


Trung Quốc đang sử dụng một tranh chấp ở khu vực biên giới ở khu vực Himalaya để tiếp tục thử nghiệm chiến lược “cắt lát xúc xích” để bành trướng lãnh thổ và các nhà lãnh đạo thế giới nên đoàn kết chống lại mưu đồ của Bắc Kinh, một tờ báo của Ấn Độ kêu gọi.

map ando tibet china

Ấn Độ đang vướng vào tranh cãi ngoại giao với Trung Quốc xung quanh một phần lãnh thổ ở khu vực biên giới giữa ba nước Ấn-Trung và Bhutan. Tranh cãi đang có nguy cơ leo thang thành xung đột quân sự khi Bắc Kinh đe dọa sẽ “dùng mọi biện pháp” để “bảo vệ chủ quyền” nếu Ấn Độ không rút quân khỏi vùng tranh chấp.



Trung Quốc cáo buộc Ấn Độ đưa quân bất hợp pháp vào khu vực Donglang của họ mà phía Ấn Độ gọi là Doklam. Đây là khu vực đang có tranh chấp chủ quyền giữa Trung Quốc và Bhutan. New Delhi nói họ hành động theo đề nghị của Bhutan sau khi Trung Quốc bắt đầu cho xây dựng một con đường ở khu vực này – một hành động mà Ấn Độ cho rằng uy hiếp nghiêm trọng an ninh của họ.

Tờ India Today hôm thứ Sáu ngày 4/8 đã kêu gọi các lãnh đạo thế giới không nên ngồi yên trước tham vọng lãnh thổ của Bắc Kinh trong khi New Delhi đang phải chống lại.



Chiến lược “cắt lát xúc xích” (salami slicing) của Trung Quốc, hay có thể gọi là “tằm ăn dâu” là chiến lược xâm chiếm dần dần, từng bước một để làm giảm khả năng đối phương có phản ứng quyết đoán cũng như tránh phản ứng mạnh mẽ của cộng đồng quốc tế. Tờ báo Ấn Độ nói không riêng ở Doklam/Donglang, Trung Quốc cũng đang thực hiện chiến lược này trên Biển Đông và Biển Hoa Đông.



Tờ báo này nhắc nhở rằng kể từ khi nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa thành lập thì nước này “là nước duy nhất trên thế giới mở rộng lãnh thổ của họ khiến các nước láng giềng bị thiệt hại”. Trung Quốc được cho là đang theo đuổi quyết liệt chính sách bành trướng này ở cả trên bộ lẫn trên biển, về phía đông và phía nam.



“Chính sách bành trướng của Trung Quốc đều tuân theo một mô típ: trước hết họ tuyên bố có chủ quyền với một vùng đất nào đó ở nơi tiếp giáp của các nước láng giềng. Họ tuyên bố một cách mạnh mẽ. Họ lặp đi lặp lại tuyên bố này bằng mọi cách vào bất cứ lúc nào có thể cho đến một lúc nào đó những luận điệu tinh vi này làm vùng đất của nước láng giềng trở thành khu vực có tranh chấp,” India Today miêu tả.



Tờ báo này nêu ra dẫn chứng từ những trường hợp của Tây Tạng, Tân Cương là những vùng lãnh thổ đã được sáp nhập vào Trung Quốc và Aksai Chin và Arunachal Pradesh mà họ tranh chấp với Ấn Độ.



Khi Đảng Cộng sản Trung Quốc giành chính quyền ở Hoa lục từ tay của Quốc dân Đảng, Tây Tạng là một quốc gia độc lập do các vị lạt ma cai quản và không có quân đội. Bắc Kinh đã dùng vũ lực để kiểm soát Tây Tạng với lập luận rằng nơi này là thuộc về lãnh thổ của Trung Quốc từ xưa.



“Nếu nói theo logic đó thì Ấn Độ cũng có thể đòi chủ quyền với Afghanistan, Bangladesh, Pakistan và thậm chí cả Nepal,” tờ báo của Ấn Độ phản bác.



Tây Tạng và Tân Cương đã mở rộng lãnh thổ Trung Quốc lên gấp đôi chỉ vài năm sau khi Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa thành lập. Còn ở Aksai Chin, Bắc Kinh trước hết đưa các nhóm du mục người Hán đến đây với lệnh là đuổi những người chăn thả gia súc Ấn Độ ra khỏi khỏi khu vực. Cho đến năm 1962 thì Bắc Kinh đã tuyên bố chủ quyền với Aksai Chin và Arunachal Pradesh. Cuộc chiến biên giới năm 1962 đã khiến Ấn Độ để mất Aksai Chin vào tay Trung Quốc, tờ báo này nhắc lại.



Thành công với chiến lược “cắt lát xúc xích” ở khu vực Himalaya, Bắc Kinh đã tiếp tục áp dụng chiến lược này trên Biển Đông, bắt đầu từ việc chiếm Hoàng Sa năm 1974, bãi đá Gạc Ma năm 1988 từ Việt Nam và bãi Vành Khăn năm 1995, bãi cạn Scarborough năm 2012 từ phía Philippines.



Trong lúc này, Bắc Kinh đã dùng những ngôn từ mạnh mẽ để gây sức ép buộc New Delhi phải rút quân.



Trong một tuyên bố hôm 3/8, Phát ngôn nhân Bộ Quốc phòng Trung Quốc Nhậm Quốc Cường nói rằng “thiện chí của Trung Quốc phải có nguyên tắc và sự kiềm chế của Trung Quốc cũng có giới hạn.”



“Không nước nào có thể đánh giá thấp quyết tâm và ý chí của quân độ Trung Quốc trong việc bảo vệ chủ quyền, an ninh và sự phát triển của đất nước,” ông Nhậm nói.



Trước đó, Bộ Ngoại giao Trung Quốc trong một tuyên bố hôm 2/8 nói rằng Bắc Kinh sẽ “thực hiện tất cả các biện pháp cần thiết”, tức bao hàm cả biện pháp quân sự.



Tuyên bố này cũng cho biết đến cuối tháng 7 thì Ấn Độ vẫn còn 40 binh sỹ đóng tại khu vực tranh chấp – giảm xuống so với 270 binh sỹ trước đây. Trung Quốc cho rằng “số binh sỹ này tiến sâu hơn 100 mét về phía lãnh thổ Trung Quốc”.



Ấn Độ lo ngại rằng nếu Trung Quốc kiểm soát khu vực tranh chấp với Bhutan này, họ sẽ khống chế một dải đất hẹp vốn là yết hầu nối cả phần còn lại của Ấn Độ với vùng đông bắc của nước này.

(Sources: India Today, AP)
Theo VOA

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
)
Đây không phải là lúc để người dân sợ hãi mà đã đến lúc chính quyền phải lo sợ người dân. Với sự can đảm và quyết tâm của chúng ta, ngay chính chế độ độc đoán cũng cần phải học cách tôn trọng chúng ta. - Anh Wong nói: “Không ai có thể tưởng tượng được là hơn một triệu người Hong Kong tham gia cuộc tuần hành, nhưng chúng tôi đã làm được. Cuộc tuần hành ôn hòa có sự tham gia của cả người già lẫn trẻ em. Nó thể hiện sức mạnh của nhân dân.
Thế nào là nhu cầu của báo chí hiện nay? Họ đang làm ngược lại mong ước của dân tộc, đang phản bội lại những nhu cầu văn minh hiện đại mà một dân tộc cần có để có thể sống tốt và phát triển tốt trong thời đại hiện nay. Còn theo nhà báo độc lập Phạm Chí Dũng, cho dẫu cái nhìn và quan điểm của nhà nước và của đảng cộng sản về truyền thông xã hội như thế nào đi nữa thì cũng không có sức thuyết phục vì quá bảo thủ, quá lạc nhịp mà còn vi phạm quyền được thông tin, quyền thể hiện và tự do biểu đạt trong Công Ước Quốc Tế Về Chính Trị Và Quyền Dân Sự mà Việt Nam đã ký kết năm 1982.
Trong khi dư luận và những người quan tâm đến trẻ em tại Việt Nam trông đợi xem Chính phủ và các cơ quan, ban ngành bảo vệ trẻ em có những hành động thiết thực nào cho trẻ em, đặc biệt trong vấn đề giải quyết những vụ việc xâm hại tình dục trẻ em ở mức báo động xảy ra liên tục trong thời gian vừa qua; thật là trớ trêu, họ lại nhận được thông tin rất tiêu cực liên quan vụ việc các cán bộ quản lý Quỹ bảo trợ trẻ em ở Quảng Bình bị phát hiện biển thủ số tiền lên đến hơn 1 tỷ đồng.
Nhà hoạt động Huỳnh Thục Vy, người đang được tạm hoãn thi hành án phạt tù, bị xử phạt vi phạm hành chính với cáo buộc đi khỏi nơi cư trú mà không được sự đồng ý của chính quyền địa phương. Bà Huỳnh Thục Vy, vào ngày 17 tháng 6 đăng tải trên trang Facebook cá nhân một biên bản xử phạt hành chính do Ủy ban Nhân dân phường Thống Nhất, thị xã Buôn Hồ, tỉnh ĐăkLăk ban hành vào ngày 14 tháng 6 năm 2019 với quyết định xử phạt hành chính 2.500.000 đồng đối với bà Huỳnh Thục Vy. Văn bản vừa nêu do Chủ tịch phường, ông Đinh Quốc Hùng ký và trong văn bản ghi rõ nguyên nhân xử phạt vi phạm hành chính là do bà Huỳnh Thục Vy được tạm hoãn thi hành án phạt tù, bị xử phạt ...
Chàng trai trẻ, lãnh đạo phong trào Dù Vàng từ lúc 17 tuổi, vừa bước chân ra khỏi nhà tù sau khi bị kết án về một tội danh có yếu tố chính trị. Ngay lập tức, chàng trai này đã lên tiếng yêu cầu bà Carrie Lam, Trưởng đặc khu phải từ chức ngay lập tức vì dự luật gây tổn hại tới nền dân chủ và tự do của nhân dân Hồng Kông. Chàng trai trẻ, dẫn đầu một phong trào biểu tình lớn từ nhiều năm trước đòi quyền tự quyết đối với các chức vị chính trị tại vùng lãnh thổ này, đã truyền cảm hứng cho không chỉ nhân dân Hồng Kông mà cả thế giới đều phải dõi theo.
Sức ép của người dân Hồng Kông đã buộc chính quyền phải lùi bước. Trong cuộc họp báo bất thường vào trưa nay 15/06/2019, lãnh đạo đặc khu Hồng Kông bà Lâm Trịnh Nguyệt Nga đã loan báo đình chỉ việc thông qua dự luật cho phép dẫn độ sang Trung Quốc. Kế hoạch thông qua dự luật này đã làm dấy lên những cuộc biểu tình rầm rộ trong những ngày qua Phát biểu trước các nhà báo, trưởng đặc khu Hồng Kông cho biết là chính quyền đã quyết định đình chỉ thủ tục thông qua dự luật gây tranh cãi, cho đến khi « hoàn tất tiến trình giải thích và lắng nghe các ý kiến » của người dân.
Với một kết quả biểu quyết như vậy thì có thể thấy rằng trong kỳ họp Quốc hội lần này, số Đại biểu không quan tâm tình hình thực tế của đất nước, tức là gần nhất trong tháng vừa rồi thôi đã xảy ra một loạt các vụ tai nạn ngay tại Hà Nội bởi do lái xe mà uống rượu bia gây ra, thế mà vẫn có thể biểu quyết được như vậy. Trong khi các nước xung quanh hoặc là đi ra nước ngoài thì thấy rằng việc kiểm soát bia rượu liên quan đến lái xe rất chặt chẽ, thậm chí họ coi đó là tội ác. Vậy mà ở Việt Nam có đến non nửa Đại biểu Quốc hội không nhất trí đưa vào luật để kiểm soát thì tôi cho rằng thật sự nhóm người đó nếu không nói là vô tâm, vô cảm thì chắc là có liên quan đến lợi ích của ngành công nghiệp rượu bia.
Chúng ta, những con người lý tưởng Việt Nam, những người mà chỉ mới vài năm thôi, chỉ cần ngồi nhà tọa kháng là đã 4 năm tù, nhìn về Hong Kong bằng con mắt ngưỡng phục như đã từng nhìn về Cairo bằng ước muốn thèm thuồng. Điểm đi của chúng ta và điểm đến của họ dường như quá xa, quá dài khoảng cách. Nhưng hãy tin rằng nếu không có một bạn của mình ngồi ở nhà cầm tấm bảng Tôi Muốn Biết thì khó mà sẽ có hàng người đứng giữa Ba Đình hô vang Chúng Tôi Muốn Biết
Một bản kiến nghị do 118 văn nghệ sĩ nổi tiếng trong nước ký ngày 5/6/2019 gửi đến lãnh đạo Việt Nam kiến nghị không để Trung Quốc làm đường cao tốc và đường sắt cao tốc Bắc Nam. Bản kiến nghị nêu lên hai ý chính: Thứ nhất là ưu tiên huy động nguồn lực trong nước và kêu gọi lòng yêu nước của người dân để làm hai đại dự án chiến lược an ninh, kinh tế, xã hội vừa nêu. Thứ hai là không được để cho Trung Quốc – đất nước duy nhất hiện nay xâm chiếm biển đảo, lãnh thổ của Việt Nam tham gia hai đại dự án chiến lược quốc gia này.
Từ hơn nửa thế kỷ nay, các nước Âu Châu và Mỹ đã tỏ ý “ân hận” về những lầm lỗi mà các “đế quốc” phương Tây đã phạm trong các thế kỷ trước, khi họ bành trướng sang Á Châu, Phi Châu và Châu Mỹ La Tinh. Không thấy người Trung Hoa nào tỏ ra ân hận về hành động bành trướng của các đế quốc thời Hán, Đường, Minh, Thanh. Trái lại, họ thấy đó là những thời đại huy hoàng chỉ mong lập lại. Tập Cận Bình vẽ ra “Giấc Mộng Trung Quốc” nhắm giành lại địa vị huy hoàng đó.
Bảo Trợ