Chuyện suy tư - Lòng ganh tỵ

16 Tháng Mười Hai 20213:00 CH(Xem: 4768)

Chuyện suy tư - Lòng ganh tỵ

Câu chuyện xưa: Có hai người bạn thân chơi với nhau đã lâu ngày. Một hôm, họ cùng ra phía bờ sông dự tính sẽ tắm sông trong một trưa hè nóng bức.

Khi tới nơi bờ sông, hai người thấy một ông lão trên chiếc xuồng nhỏ giữa sông đang chao đảo...Họ trố mắt nhìn xem chuyện gì đang xảy ra. Hình như ông lão đang cố gắng chèo chống để vào bờ, nhưng chiếc xuồng cũ nát đã ngập đầy nước.

blank

Hai người biết ngay là ông lão sẽ nguy đến tính mạng nếu như chiếc xuồng chìm xuống đáy sông, chẳng ai bảo ai cả hai vội vàng lao ngay xuống nước bơi ra chiếc xuồng...

Vừa may, khi cả hai đến nơi thì chiếc xuồng chìm xuống, cả hai đỡ lấy ông lão già nua dìu và bờ...

Ông lão nghèo cám ơn hai người rối rít và lật đật quay trở về nhà. Hai người bạn nhìn nhau sung sướng, họ cảm thấy thật thoải mái khi cùng hiệp ý tâm đầu trong cái cử chỉ hiếm có: cả hai đều cùng nhảy xuống sông liều mạng cứu người...

Và...thật bất ngờ...trong khi cả hai đang nhìn theo bóng ông lão khuất đàng sau những lùm cây thì một vị thần hiện ra...

Vị thần cất tiếng nói:

- Ta rất hài lòng về hai con vì ta chính là Thần Sức Sống, thấy hai con quên mình cứu người ta quyết định thưởng công cho hai con.

Hai người bạn nhìn nhau ngạc nhiên vô cùng. Vị thần nói tiếp:

- Để thưởng công cho hai con, ta cho hai con duy nhất một điều ước, nghĩa là hai người chỉ được ước một điều. Tuy vậy để cho công bằng, người này ước điều mình muốn thì người kia sẽ được gấp đôi!

Hai người bạn hiểu ý vị thần, cả hai im lặng suy nghĩ...Sau mấy phút, vị thần thúc giục:

- Hai con có thể bàn thảo để cùng đưa ra điều ước tốt nhất...Ta chỉ có thể ở đây thêm một phút nữa thôi!

Cả hai người đều lúng túng với phần thưởng "khó nghĩ" này...Vị thần sốt ruột:

- Ta sẽ rời khỏi đây trong mười giây nữa..

Chợt một người cất tiếng:

- Con xin thần cho con... đui một con mắt!
.....

Trong cuộc sống đầy những đam mê, nhiều khi chỉ một chút nông nổi ganh tỵ chúng ta làm hại nhau cả về tinh thần lẫn vật chất. Lòng ganh tỵ trong con người là kẻ thù của sự đoàn kết, là đao phủ của tình bạn, là con sâu đục khoét tình làng xóm...Hãy luôn nghĩ điều tốt cho nhau, làm điều tốt cho nhau, chính lúc đó chúng ta mới nhận được gấp đôi sự bình an trong tâm hồn

Đình Nghĩa

Ý kiến bạn đọc
18 Tháng Mười Hai 20145:28 CH
Khách
Hãy luôn nghĩ điều tốt cho nhau, làm điều tốt cho nhau, chính lúc đó chúng ta mới nhận được gấp đôi sự bình an trong tâm hồn...(thật là hay mà...khó làm)
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
)
Bò làm mệt, than với chó: " Tao mệt quá ". Chó gặp mèo tâm sự: " Bò nó kêu mệt, chắc làm quá sức, chắc nó đòi nghỉ một chút". Mèo gặp dê tán chuyện: " Bò nó muốn nghỉ một ngày vì công việc làm nó mệt quá, có lẽ ông chủ bắt nó làm quá sức". Dê gặp gà: " Bò nó đòi nghỉ làm, ông chủ bắt nó làm đến kiệt sức thì phải". Gà gặp heo nói: " Biết chuyện gì chưa, bò nó định đổi chủ và bỏ việc đấy". Heo mách bà chủ: " Bò nó định đổi chủ hay sao, nghe nói nó muốn bỏ việc vì công việc quá nặng." Bà chủ nói ông chủ: " Bò nó định tạo phản, nó muốn đổi chủ". Ông chủ tức giận quát: " A con bò này đã lười lại định tạo phản, thịt nó thôi". Kết quả : Bò bị giết thịt
Tại sao khi về già người ta hay hoài cựu (hay nhớ chuyện xa xưa)? Đến những năm cuối đời, người ta đã đi đến cuối con đường sự nghiệp, vinh quang xưa kia đã trở thành mây khói xa vời, đã đứng ở sân cuối, tâm linh cần trong lành, tinh thần cần thăng hoa, người ta muốn tim lại những tình cảm chân thành. Về lại chốn xưa, gặp lại người thân, cùng nhắc lại những ước mơ thuở nhỏ, cùng bạn học nhớ lại bao chuyện vui thời trai trẻ, có như vậy mới tìm lại được cảm giác của một thời đầy sức sống. Quý trọng và được đắm mình trong những tình cảm chân thành là một niềm vui lớn của tuổi già. Nếu bạn đã cố hết sức mà vẫn không thay đổi tình trạng không hài lòng thì mặc kệ nó ! Đó cũng là một sự giải thoát. Chẳng việc gì cố mà được, quả (trái) ngắt vội không bao giờ ngọt. Sinh lão bệnh tử là quy luật ở đời, không chống lại được. Khi thần chết gọi thì thanh thản mà đi. Cốt sao sống ngay thẳng không hổ thẹn với lương tâm và cuối cùng đặt cho mình một dấu châm hết thật tròn.
Federic Ozanam, nhà hoạt động xã hội nổi tiếng của Giáo Hội Pháp vào cuối thế kỷ 19 đã trải qua một cơn khủng hoảng Đức Tin trầm trọng lúc còn là một sinh viên đại học. Một hôm, để tìm một chút thanh thản cho tâm hồn, anh bước vào một ngôi thánh đường cổ ở Paris/post 09 Tháng Chín 2012(Xem: 7424)/
Câu chuyện này diễn ra vào thời Thế chiến thứ II, ngay trước lúc Đức quốc xã tiến hành cuộc thảm sát hàng loạt người Do Thái tại các trại tập trung của phát xít… Khi đó, một sĩ quan Đức quốc xã bước ra, cầm cuốn Kinh Thánh ném xuống đất. Hắn đảo mắt nhìn nỗi hoảng sợ đang hiện rõ trên khuôn mặt của những nạn nhân người Do Thái và nói: “Ai trong số các người muốn sống sót thì hãy nhổ nước bọt lên cuốn Kinh Thánh này rồi đứng vào hàng người được phép sống sót ở phía bên phải. Nếu muốn đứng vào chỗ người sẽ bị xử chết ở hàng bên trái thì không cần khạc nhổ lên cuốn sách này!”.
Một người chuyên đóng vai những nhân vật lịch sử quá cố như một nghề để sinh sống. Một ngày, trong vai một nhà chính trị nổi tiếng (đã mất) , ông đến lớp 5 của một trừơng để trả lời những câu hỏi của học sinh. Một học sinh giơ tay và hỏi : - Cháu ngỡ rằng ông đã chết rồi cơ mà ! Câu hỏi này thật không bình thường và ông đã trả lời : - Đúng là tôi đã chết vào năm 1970, lúc 84 tuổi - nhưng tôi chẳng thích việc này chút nào và tôi sẽ không lặp lại nó nữa.
Chuyện xảy ra trên một chuyến bay: Một người đàn ông Nhật đưa tro cốt của vợ về nơi an nghỉ cuối cùng ở quê nhà. Người đàn ông ấy và vợ lấy nhau hơn 50 năm. Họ sinh sống ở Yokohama nhưng quê nhà của họ thì ở Saga, Kyushu. Khi vợ mất ông đã quyết định đem tro cốt của bà về với quê cha đất tổ. Ông biết việc vận chuyển tro cốt của người đã khuất phải làm thủ tục đặc biệt với hàng không. Ông bỏ hũ tro vào một cái hộp nhỏ rất chắc chắn và cũng rất xinh đẹp, và khi làm thủ tục ông cũng trình bày rất rõ ràng với nhân viên hàng không. Đội ngũ nhân viên sân bay đã đồng ý cho ông mang hộp đựng bình tro cốt lên máy bay, nhưng với điều kiện họ phải được phép giữ và bảo quản kỹ càng chiếc hộp trong suốt chuyến bay. Ông đồng ý ngay.
Có một gia đình nọ mời vị linh mục đến nhà của mình ăn tối. Và trong bữa tối đó, họ không tìm thấy tờ 50 đô la mà họ đã đặt trước đó trên bàn ăn. Sau khi vị Linh mục rời khỏi nhà, người vợ nói với chồng mình trong sự tức giận: - Hãy xem, cha xứ chúng ta đã lấy trộm 50 đô la! Người chồng đồng tình trả lời với sự bực tức: - Đúng vậy, không còn nghi ngờ gì nữa, ông cha đó đã lấy trộm tờ tiền vì không có người lạ nào khác trong nhà mình ngoại trừ ông cha. Cho dù là chúng ta đã chuẩn bị tờ 50 đô là đó để trên bàn để tặng cho ông cha, nhưng việc làm của ông cha là không chấp nhận được. Sau đó, hai vợ chồng đã bỏ đi nhà thờ trong xứ. Hai tháng trôi qua, người vợ tình cờ gặp vị linh mục trên đường phố. Cha xứ đã hỏi bà:
là một trong những ngôi sao điện ảnh Mỹ nổi tiếng và thành công bậc nhất từ trước đến giờ. Nhưng hãy nghe kể về những ngày xa xôi ấy, khi Stallone chỉ là 1 diễn viên vô danh, vật lộn với những vai diễn nhỏ và thường xuyên bị từ chối trong các buổi thử vai. Cuộc sống của ông có lúc ở đỉnh điểm của sự cùng cực khi bị trục xuất khỏi nhà thuê vì không có tiền, phải lang thang trên đường phố.
Ở làng nọ có một người đàn ông thông minh sở hữu một cái giếng nhưng anh ta không dùng gì đến nó nên quyết định bán cho bác nông dân gần nhà. Một hôm, khi đi ngang qua thấy bác nông dân đang múc nước từ giếng lên để nấu ăn, tưới hoa màu, nuôi gia súc…, gã thông minh lập tức ngăn lại và không cho phép bác nông dân múc nước từ giếng lên. “Tôi chỉ bán cho ông cái giếng, tôi không bán nước cho ông. Vì thế, ông không thể lấy nước từ cái giếng này được”, gã thông minh lên tiếng. - Minh Trần st
Một ngày nọ, đang trên đường đi làm về nhà, chuông điện thoại reo lên, anh vừa nhấc máy thì nghe giọng của một cô bé non nớt từ đầu dây bên kia vang lên: - Ba ơi! Ba nhanh về nhà nhé, con rất nhớ ba! Anh biết là ai đó đã gọi nhầm số, vì anh không có con gái mà chỉ có một cậu con trai mới vừa 6 tuổi. Chuyện này cũng không có gì làm lạ, anh lắc đầu nói: Gọi nhầm số rồi nhé cháu! Nói rồi, anh tắt máy.
Bảo Trợ