Xin lễ cầu cho mình khi còn sống là hiệu lực hơn không?

11 Tháng Mười Hai 202011:54 CH(Xem: 1497)
Xin lễ cầu cho mình khi còn sống là hiệu lực hơn không? 

Giải đáp của Cha Edward McNamara, Dòng Đạo Binh Chúa Kitô (LC), giáo sư phụng vụ của Đại học Regina Apostolorum (Nữ Vương các Thánh Tông Đồ), Rôma.

Hỏi: Thưa cha, liệu Thánh lễ cầu cho người khi còn sống là hiệu lực hơn (mạnh hơn) so với Thánh lễ cầu nguyện sau khi đã chết không? Thánh Anselmô (Anselm) và ĐGH Biển Đức XV đã nói Thánh lễ cầu cho khi còn sống là hiệu lực hơn. Xin cha bình luận việc này cho nhiểu người biết. - S. T., Chicago, Hoa Kỳ
caunguyen-1
Đáp: Trong khi bạn đọc trên không cung cấp nguồn của các ý kiến này của thánh Anselmô (Anselm) và ĐGH Biển Đức XV, tôi vẫn cho đó là ý riêng của bạn ấy.Bằng cách nào chúng ta có thể nói rằng Thánh Lễ này là "mạnh hơn" (hiệu lực hơn) so với Thánh lễ kia?

Trước tiên, cần phải nói rõ rằng bản thân Thánh Lễ có cùng một giá trị của mầu nhiệm vượt qua của Chúa Kitô, màThánh lễ tái thực hiện. Do đó giá trị của Thánh lễ là vô hạn, và không Thánh Lễ nào là mạnh hơn các Thánh lễ khác.Vì vậy, mọi sự khác biệt về giá trị phải được tìm kiếm trong hiệu lực đối với người, mà Thánh lễ cầu nguyện cho.

Trong trường hợp người chết đang ở trong luyện ngục, mọi lợi ích được nhận cách thụ động, vì linh hồn không còn có khả năng thực hiện các hành động lập công mới. Trong khi một linh hồn đã được cứu độ, Thánh lễ không thể làm người ấy tăng lên trong sự thánh thiện, nhưng chỉ làm sạch các khiếm khuyết, vốn cản trở sự đi vào dứt khoát củalinh hồn trong vinh quang.

Tuy nhiên, một người sống vẫn có khả năng phát triển trong ơn thánh hóa. Và như vậy một Thánh lễ, cầu cho một người đã ở trong ơn Chúa, có hiệu lực cung cấp sự gia tăng ơn thánh, mà người đó có thể sẵn sàng đón nhận để trở nên giống Chúa Kitô hơn.

Như một lời nguyện chuyển cầu, một Thánh Lễ được dâng cho một người trong tình trạng tội trọng có thể cung cấp ân sủng cần thiết cho sự ăn năn, mặc dù sự hoán cải luôn là sự chấp nhận tự do của ân sủng được cung cấp.

Trong khi Thánh lễ có thể được dâng cho các ý chỉ khác (thí dụ cho người bệnh), tôi tin rằng lời nói  về việc Thánh lễ cầu cho người sống thì có hiệu lực hơn Thánh lễ cầu cho ngưởi chết, chủ yếu nằm ở điểm trên liên quan đến khả năng gia tăng sự thánh thiện. Thánh Lễ được dâng cũng có thể giúp tăng sự thánh thiện, bằng cách giúp người ta đối mặt với các đau khổ và thử thách, để kết hiệp sâu xa hơn với Chúa Kitô. Chỉ có người sống mới có thể trở nên thánh thiện hơn, thậm chí đến mức có thể lên thẳng thiên đường sau khi chết. Một số người có thể bị bối rối bởi ý tưởng rằng có thể có sự khác biệt về sự thánh thiện ở trên thiên đàng. Các thánh đôi khi sử dụng một hình ảnh hữu ích để mô tả khả năng này.

Trong cuộc đời, bằng cách tự do thích ứng với ân sủng, mỗi người chuẩn bị khả năng của mình để được tràn đầy ơn Chúa. Ở trên trời, một số người sẽ giống như ly uống rượu; một số người khác, giống với ly bia; một số người khác,giống thùng rượu; và một số người khác, giống tàu chở dầu. Điều quan trọng là mọi người sẽ được đầy ơn cho mình,và không ai cảm thấy thiếu thứ gì cần thiết cho hạnh phúc. Lẽ tất nhiên, Giáo Hội khuyên nên cầu nguyện và xin lễ cho cả người sống và người chết, vì không ai bị loại khỏi đức ái của chúng ta.

Sau khi trả lời như trên, một số độc giả đã góp ý thêm như sau.

Một độc giả kỹ tính đã tìm kiếm trực tuyến các lời trích dẫn của thánh Anselmô (Anselm) và ĐGH Biển Đức XV, và đã tìm được nhiều trang có lời trích dẫn tương tự, bao gồm các sai sót ngữ pháp như sau: "Là một tiến sĩ Giáo hội, thánh Anselmô (Anselm) tuyên bố rằng chỉ một Thánh lễ cầu cho chính bản thân mình trong cuộc đời có thể có giá trị hơn một ngàn Thánh lễ cầu cho mình sau khi chết", và ĐGH Biển Đức XV nói: "Thánh Lễ sẽ có lợi ích nhiều hơn, nếu người ta xin lễ này khi còn sống hơn là Thánh lễ cho sau khi mình đã chết... Các hoa quả của Hy tế Thánh Lễ có hiệu quả lớn hơn rất nhiều khi mình còn sống, hơn là sau khi chết, vì sự áp dụng được thực hiện cho các người chuẩn bị tốt khi còn sống là trực tiếp hơn, chắc chắn hơn và phong phú hơn".

Như bạn đọc này nêu ra, không có trang mạng nào cung cấp sự qui chiếu tài liệu nguồn cho các trích dẫn này. Và mộtviệc tìm kiếm trực tuyến các tác phẩm của thánh Anselm không tìm thấy bất kỳ văn bản nào tương thích với trích dẫn trên cả.

Điều này không chứng minh rằng các trích dẫn là sai, hoặc chúng là không có căn cứ tín lý. Nhưng điều này nhắc nhở chúng ta cảnh giác với việc sử dụng Internet không trích nguồn như một nguồn tri thức, và hãy luôn cố gắng xác minh nguồn trích dẫn của mình.

Một bạn đọc ở Camp Hill, bang Pennsylvania, đã hỏi: "Một số người đã nói với con rằng một Thánh lễ cho người sống là "hiệu quả hơn", nếu người được cầu tham dự Thánh Lễ ấy. Cha trả lời như thế nào cho câu nói này? Con nghĩ rằng nếu chính mình tham dự Thánh lễ cầu cho mình, khi không bị ngăn cản bởi một số lý do nghiêm trọng như sức khoẻ kém chẳng hạn, thì Thánh lễ sẽ là hiệu quả hơn".

Tôi xin trả lời, nhìn chung, chúng ta nên tránh tập trung câu hỏi về hiệu quả của một Thánh Lễ trong một cách thức vốn làm giảm, điều chỉnh hoặc giới hạn tính hiệu quả vô hạn của hy tế thánh của Chúa Kitô. Nó giống như câu hỏi là cái gì là hiệu quả hơn, hoặc tự lái xe hoặc nhờ ai lái xe cho mình? Cuối cùng, điều quan trọng là bạn đi tới đích.

Việc Chúa ban ân sủng không thể được tiêu chuẩn hóa. Cho dù một người nhận được nhiều lợi ích tinh thần hơn từ việc tham dự Thánh lễ, hay nhờ ai đó xin lễ cho mình, phụ thuộc vào rất nhiều yếu tố, từ sự tự do của Thiên Chúa đến sự sẵn sàng chủ quan của người đó để thích ứng với ân sủng Chúa ban.

Nếu có sự khác biệt nào được tìm thấy, đó là, đối với người Công giáo, việc tham dự Thánh lễ (trừ khi bị cản trở một cách hợp pháp) là một phương tiện cần thiết cho sự thăng tiến thiêng liêng, và thậm chí là một phương tiện cần thiết cho sự cứu độ. Tuy nhiên, việc xin lễ cầu nguyện không hưởng cùng một mức độ của sự cần thiết, và một số người có thể đạt được sự thánh thiện, ngay cả khi không ai nhớ đến việc xin lễ cầu nguyện cho họ nữa. 

(Zenit.org 5 và 19-6-2007)
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
– Vào thứ Ba 8-12-2020, Đức Giáo hoàng Phanxicô đã công bố Năm Thánh Giuse, để kỷ niệm 150 năm ngày thánh nhân được công bố là người bảo trợ Giáo hội hoàn vũ. Đức Giáo hoàng Phanxicô cho biết ngài thiết lập Năm Thánh này để “mọi tín hữu theo gương Thánh Giuse, củng cố đời sống đức tin bằng cách hằng ngày thực hiện trọn vẹn ý muốn của Chúa.” Dưới đây là những điều bạn cần biết về Năm Thánh Giuse: Tại sao lại có những năm được mang các chủ đề cụ thể (từ Giáo hội)? Giáo hội cử hành diễn trình của thời gian qua lịch phụng vụ - bao gồm các lễ như Phục sinh và Giáng sinh, và các mùa như Mùa Chay và Mùa Vọng. Ngoài ra, các vị Giáo hoàng còn có thể dành riêng những khoảng thời gian nào đó để Giáo hội suy ngẫm sâu sắc hơn về một khía cạnh cụ thể của giáo huấn hoặc niềm tin Công giáo. Một số năm trước đây đã được các vị giáo hoàng gần đây chọn lựa như thế, bao gồm Năm Đức Tin, Năm Thánh Thể và Năm Thánh Lòng Thương Xót.
Tại Việt Nam, ít ai biết được rằng 150 năm trước khi thi hào Nguyễn Du qua đời (1820), văn chương Công giáo đã có một tác phẩm lục bát bằng chữ Nôm đạt mức tuyệt tác: Tác phẩm Sấm Truyền Ca (1670), diễn ca 5 quyển đầu của Cựu Ước, do cha Lữ Y Đoan, một trong những linh mục thế hệ đầu của địa phận Đàng Trong. Cũng chính năm 1820 tác phẩm được phiên âm sang chữ quốc ngữ. Sau một vận mệnh hẩm hiu suốt hơn ba trăm năm, cuối thế kỷ XX chỉ còn hơn 1/5 tác phẩm sống sót: Sách Sáng Thế Ký (Tạo đoan kinh) và 21 chương đầu của sách Xuất Hành (Lập quốc kinh). Năm 1993 một số trí thức Công giáo đã thực hiện hồ sơ “Về các tác giả Công giáo thế kỷ XVII-XIX”, do Khoa Ngữ Văn, Đại học Tổng hợp Tp HCM ấn hành. Quyển sách đã giới thiệu tác phẩm Sấm Truyền Ca đến công chúng.
Từ ngữ: tuyên thánh đúng hơn là phong thánh: Từ phong thánh quen dùng trong tiếng Việt, nguyên ngữ từ tiếng Hy Lạp “Kanon” có nghĩa là thước đo hay tiêu chuẩn hay được nhìn nhận là có giá trị. Ý nghĩa nầy được tìm thấy trong động từ canonizare của tiếng La tinh, rồi canoniser trong tiếng Pháp và Canonize trong tiếng Anh. DHYThuan-ChaDiep.jpg Những tín hữu trong thế kỷ đầu đã phong thánh cho các Tông Đồ khi gọi các Ngài là Thánh. Những vị tử đạo cũng được gọi là thánh. Rồi những thế kỷ kế tiếp, những giáo dân có đời sống thánh thiện, nêu gương sáng và thành mực thước cho người đời cũng được tuyên bố “đang ở trên thiên đàng” tức là thánh. Như vậy theo từ Kanon và theo truyền thống, Giáo Hội không hề phong thánh hay không hề làm cho ai thành thánh cả. Giáo Hội, qua thời gian cầu nguyện lâu dài và qua những phép lạ được thực hiện nhờ lời chuyển cầu của ...
I. Nữ vương các thánh tử đạo 1) Tại sao Đức Maria được gọi là Nữ vương các thánh tử đạo? 2) Tại sao chọn Nữ vương các thánh tử đạo làm bổn mạng tỉnh dòng? 3) Tỉnh dòng có tình cảm gì đối với Nữ vương các thánh tử đạo? II. Nữ vương các chứng nhân 1) Tân ước có nền tảng cho tước hiệu Đức Maria “Nữ vương các chứng nhân” không? 2) Đức Maria đã sống đời chứng nhân đức tin như thế nào? 3) Tước hiệu “Nữ vương các chứng nhân” có ý nghĩa gì đối với chúng ta? ————- Đây không phải là lần đầu tiên tôi được mời chia sẻ với anh em nhân dịp bổn mạng tỉnh dòng. Vì không muốn lặp lại những điều đã trình bày cho nên năm nay tôi muốn tìm một lối tiếp cận mới liên quan đến danh hiệu bổn mạng tỉnh dòng, qua tựa đề: “Nữ Vương các tử đạo hay Nữ vương các chứng nhân?” Xin anh em hãy kiên nhẫn chịu tử đạo khi nghe bài suy niệm hơi dài, và có thể gây nhiều cú sốc.
Phan Tấn Thành Tại một số nhà thờ mới cất bên Việt Nam, người ta thấy trên Thập giá thay vì tượng Chúa chịu nạn lại có tượng Chúa Phục sinh hay Linh mục Thượng phẩm. Tại sao lại có sự thay đổi ấy? Từ sau công đồng Vaticanô II, người ta chứng kiến một số thay đổi trong lãnh vực phụng vụ. Thoạt tiên xem ra có vẻ mới, và khiến cho có người băn khoăn: phải chăng công đồng Vaticanô II đã thay đổi đức tin của Giáo hội? Thế nhưng nếu xét kỹ ra, thì nhiều sự thay đổi không hoàn toàn mới nhưng lấy lại truyền thống từ lâu đời của Giáo hội mà thôi. Tỉ như ngôn ngữ dùng trong phụng vụ: vào những thế kỷ đầu, phụng vụ được cử hành bằng tiếng địa phương, và thậm chí tại Rôma ngôn ngữ của phụng vụ là tiếng Hy-lạp, tức là tiếng giao thông thương mại thời đó, chứ không phải là tiếng La-tinh. Ta cũng có thể nói một cách tương tự như vậy về việc thay đổi tượng Chúa chịu nạn bằng tượng Chúa Phục sinh: đây không phải là sự canh tân, song là trở về nguồn.
Trả lời: Vâng, quả thật hộp sọ xuất hiện rất thường xuyên trong nghệ thuật Ki-tô Giáo và ngay cả ngày nay. Tôi có thể hiểu câu hỏi của bạn về thực hành này; bởi vì việc đặt hộp sọ ở khắp mọi nơi có vẻ như là một cái gì đó không lành mạnh – đặc biệt đối với những người đang sống trong một xã hội tiêu dùng và thế tục, nơi người ta thường lảng tránh suy nghĩ về những điều sâu sắc chẳng hạn như cái chết và những gì xảy ra sau đó. Một hộp sọ lành mạnh Khi nghệ thuật Ki-tô Giáo miêu tả những hộp sọ ở gần các vị thánh, nó tượng trưng cho sự khôn ngoan và thận trọng của các ngài. Hộp sọ là hình ảnh đại diện một cách sống động và hấp dẫn về cái chết của con người.
Phụng vụ mừng lễ Các Thánh vào ngày đầu tháng 11, và ngày hôm sau, tưởng nhớ các người qua đời. Xét theo nguồn gốc lịch sử, lễ kính nào ra đời trước: việc kính nhớ các người qua đời có trước, hay lễ các thánh có trước? Linh mục Phan Tấn Thành trả lời. Để trả lời câu hỏi này, chúng ta phải phân biệt nhiều vấn đề. Việc kính nhớ các linh hồn qua đời là một chuyện, còn việc dành ra một ngày trong năm để tưởng nhớ tất cả các linh hồn là chuyện khác. Một cách tương tự như vậy, kính nhớ các thánh là một chuyện, còn dành ra một ngày để kính nhớ tất cả các thánh là một chuyện khác. Chúng ta sẽ cố gắng đi từng bước một: chúng ta hãy khởi hành với thực tại ngày nay, rồi chúng ta sẽ đi lùi ngược lại dòng lịch sử. Ngày nay lễ tưởng nhớ các người qua đời diễn ra vào ngày hôm sau lễ các thánh. Từ khi nào lịch phụng vụ ấn định việc cử hành hai ngày lễ đó?
Cùng với lời kinh cầu nguyện với Đức Mẹ đã được Đức Thánh Cha đọc trong video trong Thánh lễ do Đức Hồng y Giám quản Roma cử hành tại đền thánh Đức Mẹ Tình yêu Chúa ngày 11/03 vừa qua, Đức Thánh Cha đề nghị thêm một kinh nguyện để các tín hữu cầu nguyện vào cuối buổi đọc kinh Mân Côi, xin Đức Mẹ bảo vệ thế giới khỏi đại dịch. Hồng Thủy - Vatican
Đây là lời nguyện chính thức của Hội đồng Giám mục Việt Nam để cầu nguyện trong cơn dịch bệnh Covid-19. Lạy Thiên Chúa Ba Ngôi toàn năng chúng con đang họp nhau cầu nguyện, tha thiết nài xin cho cơn dịch bệnh mau chấm dứt. Lạy Chúa Cha giàu lòng thương xót xin nhìn đến nỗi thống khổ của đoàn con trên khắp thế giới, đặc biệt tại những nơi dịch bệnh đang hoành hành. Xin củng cố đức tin của chúng con, cho chúng con hoàn toàn tín thác vào tình yêu quan phòng của Cha. Lạy Chúa Giêsu là Đấng cứu độ duy nhất, là vị lương y đầy quyền năng và lòng thương xót, xin thương cho các bệnh nhân sớm được chữa lành, và an ủi các gia đình đang gặp khó khăn thử thách. Xin cho lời chúng con khiêm tốn cầu nguyện, được chạm tới trái tim nhân lành của Chúa, xin giảm bớt gánh nặng khổ đau, và cho chúng con cảm nhận được bàn tay Chúa đang ân cần nâng đỡ chúng con.
Những ngày này, cả thế giới hồi hộp với sự lây lan nhanh chóng của virus Corona. Tại Trung Quốc, nhiều thành phố nội bất xuất, ngoại bất nhập. Bầu không khí u ám, chết chóc bao trùm nhiều nơi. Tại Việt Nam cũng như nhiều nước, nhà chức trách ráo riết vào cuộc để ngăn chặn cơn dịch nguy hiểm này. Là người Công Giáo, chúng ta không thể làm gì khác hơn là cầu nguyện trong cơn đại dịch này. Vì virus Corona xuất hiện đầu tiên tại thành phố Vũ Hán bên Trung Quốc, nên virus này được đặt tên là corona/coronavirus Vũ Hán,
Bảo Trợ