Mong đợi

21 Tháng Mười Hai 20123:00 CH(Xem: 6618)

Có bao giờ bạn mong chờ một người thân đi xa về chưa? 

 

Chắc chắn là bạn cũng như tôi đã hơn một lần trong tâm trạng chờ đợi, hoặc là ba mẹ, hoặc là người bạn và cũng có thể là người yêu.

 

Mỗi một cuộc đợi chờ mang một tâm tình khác nhau, một cảm xúc khác nhau, nhưng vẫn giống nhau ở một điểm: mong chờ!

 

Với ba mẹ, có khi nỗi mong chờ thật nôn nóng, nếu như chúng ta chờ đợi họ về để có được sự che chở vì chung quanh chúng ta có sự biến động; và thật đầy cảm xúc nếu như ba mẹ vắng nhà đã lâu hay chính chúng ta đi xa mong đợi ngày trở về gặp lại người thân yêu dưới mái nhà ấm êm.

 

Với người bạn có thể nỗi niềm man mác...có khi rất bình thường nếu như chỉ là một cuộc gặp gỡ để cùng đi chơi, cùng đi hội họp hay đi dự một buổi party.

 

Với người yêu thì chắc chắn cảm xúc chờ đợi khác hơn nhiều, hồi hộp xen lẫn mơ mộng, một cuộc đợi chờ vừa lâu mà cũng vừa thật ngắn ngủi...cả trái tim và khối óc đã "rướn mình lên" để chờ đợi! Tất nhiên chẳng phải ai cũng giống nhau, nhưng chờ đợi người mình yêu thì cảm xúc đó thật là đặc biệt phải không bạn.

 blank

Thế cảm xúc của bạn như thế nào khi chờ đợi mùa Giáng sinh, chờ đợi ngày lễ Giáng sinh, chờ đợi Đấng Cứu Thế giáng sinh?

 

Có vẻ hơi lẫn lộn những điều đó với nhau và cảm xúc cũng lẫn lộn trong những điều đó nữa. Mùa Giáng sinh năm nào cũng đến và qua đi, lễ Giáng sinh năm nào cũng đến và qua đi. Còn Đấng Cứu Thế ? Ngài đã đến và chưa qua đi, Ngài đang ở giữa chúng ta, ở giữa bạn và tôi.

 

Hàng năm, chúng ta kỷ niệm ngày Ngài giáng sinh với một niềm hy vọng Ngài sẽ đổi mới cuộc sống con người, một cuộc sống đầy bình an và tình yêu thương...giống như chính Ngài đã giáng sinh trong hoàn cảnh nghèo nàn đơn sơ nhưng thật bình an, không nhà cao cửa rộng với kẻ hầu người hạ, không ganh tỵ hơn thua với giận hờn thù oán...

 

Bạn và tôi đã bao nhiêu lần mong chờ mùa Giáng sinh rồi, chúng ta đã để Ngài đi qua, để rồi hàng năm chúng ta lại mong chờ Ngài trở lại vào mùa Giáng sinh.

 

Năm nay, hay là bạn và tôi chúng ta giữ Ngài lại, để qua năm chúng ta thực sự chỉ mừng kỷ niệm ngày Giáng sinh của Ngài, chứ không mang nỗi niềm mong đợi Đấng Cứu Thế giáng sinh...chúng ta sống với Ngài trong căn lều nhỏ bé nghèo nàn bằng cách hoà mình vào cuộc sống của bao người nghèo khó, vì đó chính là Ngài; chúng ta sống an bình với mọi người như những mục đồng đã đến thăm viếng Ngài với chiên bò đơn sơ, vì đó chính là cuộc sống của Ngài...

 

Cũng hơi khó bạn nhỉ! Nhưng nếu chúng ta không làm thế thì mãi mãi chúng ta để Ngài đi qua...và hàng năm chúng ta vẫn mong Ngài trở lại. Chúng ta cố gắng, bạn nhé!

 

Tịnh Tâm BT

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
...tôi nghĩ quà cho Chuá Hài Đồng là những gì mà mọi người chuẩn bị cho mùa Giáng sinh chung quanh những hang đá là "ý nghĩa" rồi!... cuối cùng tôi mới biết là tôi đã thua xa các chú mục đồng của 2000 năm trước, họ chẳng có gì trong tay, ngoài vài chục con bò, con lừa
Khám phá những qui luật, điều khó hiểu, bí mật là những tố chất cần có của những nhà tri thức, học giả, những con người may mắn sở hữu các bộ óc có chỉ số thông minh cao. Điều này không những đúng trong khoa học mà còn cả trong tôn giáo. Có hai mẫu truyện sau minh họa cho ý trên...
Lá xanh hay lá vàng có thể “rụng” bất kỳ lúc nào, dù gió to hay gió thoảng; trái xanh hay trái chín cũng có thể được (hay “bị”) người ta “hái” bất cứ lúc nào, dù sáng hay chiều. Không ai muốn nói đến sự chết.
ĐTC PHANXICÔ: TỰ DO XUẤT PHÁT TỪ TÌNH YÊU THIÊN CHÚA VÀ LỚN LÊN TRONG TÌNH BÁC ÁI
Trên cõi đời này, chắc hẳn không ai được sinh ra mà không do sự mang nặng đẻ đau của một bà Mẹ, người Mẹ thực sự là hiện thân của tình yêu thương, người Mẹ như là một tổ ấm, như là một cái nôi từ khi bào thai mới tượng hình trong lòng Mẹ./22 Tháng Tám 2013(Xem: 6491)/
Một ngày nọ tại thành Athens cổ đại, các học trò của triết gia Plato thảo luận với nhau về một câu hỏi hóc búa: “Con người là gì?” Sau khi chưng ra rất nhiều lí lẽ, họ tiến đến một kết luận thế này: “Con người là động vật có hai chân và không có lông.” Dường như ai cũng lấy làm hài lòng về định nghĩa này, mãi cho đến khi Diognens bước vào cuộc tranh luận với một con gà tuy còn sống nhưng bị vặt trụi lông. Ông này la lớn lên rằng: “Nhìn đi thưa quí vị! Tôi gửi đến quí vị này đây một con người!” Ai ai trong cuộc họp cũng sửng sốt bàn tán xôn xao. Đợi đến khi không khí cuộc thảo luận tạm lắng xuống, các triết gia của chúng ta mới ngồi lại với nhau để cùng đưa ra một định nghĩa tốt hơn. Lần này, họ khẳng định: Con người là động vật có hai chân, không có lông nhưng có móng khá lớn.
Người chăm chú theo dõi câu chuyện của anh nhất là cô cháu bé chưa tròn 10 tuổi. Khi anh vừa chấm dứt thì cô bé đã bất thần đặt một câu hỏi như sau: “Thưa cậu, cháu đã thấy cậu làm được nhiều việc vĩ đại... Thế cậu đã làm được gì cho Thiên Chúa chưa?”//12 Tháng Mười Một 2012(Xem: 5092) Nguon XudoanThanhTam
Mẹ của con, ôi cao vời khôn sánh Dạy dỗ con nào ai biết bao điều Nên con viết cho Mẹ biết bao nhiêu Cầu xin Chúa ban ơn lành cho Mẹ./12 Tháng Năm 2012(Xem: 9682)/
Ngày còn nhỏ, tôi rất mê đọc truyện kiếm hiệp, và hình ảnh một môn sinh hoàn tất công việc học hỏi, bái tạ thầy để xuống núi luôn luôn là một hình ảnh gây xúc cảm. Người môn sinh sau một thời gian rất dài theo thọ giáo đã được vị thầy khả kính truyền hết bí quyết võ thuật, kiếm thuật...đôi khi cả những tuyệt chiêu mà chỉ có những môn sinh tài đức vẹn toàn mới được thầy thương mến truyền cho/24 Tháng Bảy 2012(Xem: 6420) Đặng Xuân Hường/
Khi cuộc sống trở nên phức tạp, hãy tìm sự an ủi nội tâm nơi Lời Chúa. Dưới đây là tuyển tập các đoạn Thánh Kinh nhằm thêm sức mạnh trong những lúc khó khăn của cuộc đời. 1 - “Đừng sợ, vì Ta đã chuộc ngươi về, đã gọi ngươi bằng chính tên ngươi: ngươi là của riêng Ta! " (Is 43, 1). 2 - “Kẻ cậy chiến xa, người nhờ chiến mã, phần chúng tôi, chỉ kêu cầu danh CHÚA là Thiên Chúa chúng tôi” (Tv 20,8). 3 - “Và toàn thể đại hội này sẽ biết rằng không phải nhờ gươm, nhờ giáo mà ĐỨC CHÚA ban chiến thắng, vì chiến đấu là việc của ĐỨC CHÚA và Người sẽ trao các người vào tay chúng ta!” (1 Sm 17, 47). 4 – “Phúc thay kẻ đặt niềm tin vào ĐỨC CHÚA, và có ĐỨC CHÚA làm chỗ nương thân.” (Gr 17,7)
Bảo Trợ