Trường Ca: “Đavít, Tình Yêu Và Vương Quyền!”

11 Tháng Chín 20211:52 CH(Xem: 1183)

Trường ca: “Đavít, tình yêu và vương quyền!”

 

Thành vua Đavít hân hoan

King David_praising_GodRước hòm Bia Chúa tưng bừng nhạc ca

Đàn cầm, sắt, tiếng thanh la

Trống vang, xe ngựa nhà nhà mừng vui

Vua Đavít, áo vải gai

Đàn ca nhảy múa trước đài hòm Bia.

 

Ta tôn thờ

Ta đàn ca nhảy múa

Tán tụng danh Thánh Đấng Chí Tôn

Hết tâm trí, hết linh hồn

Ngài đã chọn ta làm tôi tớ

Trong muôn ngàn người

Ta vinh danh Đức Chúa Trời

Vì ta chỉ là hạt bụi nhỏ nhoi

Ta còn hạ mình hơn thế nữa

Nhưng ta sẽ được danh giá

Giữa những người lòng trí kiêu căng!

 

Hòm Bia Thiên Chúa giữa dân

Trong lều vải tạm ngày đêm kính thờ

Đavít yên vị mọi bề

Con dân yên cửa yên nhà thảnh thơi

Nghĩ đến hòm Bia Chúa Trời

Ngài mời Ngôn sứ mở lời truyền ban.

 

Ta hôm nay được huy hoàng

Lâu đài bằng gỗ bá hương

Ngàn dân hưởng sự an thái

Hòm Bia Chuá vẫn nằm trong lều vải

Ngày đêm ta ngủ không yên

Ta muốn xây một ngôi đền

Nguy nga lộng lẫy

Nền lót cẩm thạch, vách dát vàng

Để kính thờ Thiên Chúa Chí Tôn!

 

Vui mừng, Ngôn sứ Nathan

Tâu vua, xin hãy cứ làm ý vua

Nhưng rồi chỉ một đêm qua

Nathan trình tấu giấc mơ nhiệm mầu. 

 

Ngươi xây Đền thánh cho Ta sao?

Từ thuở xa xưa đã thế nào?

Ta dẫn con dân  rời Đế quốc

Ngươi từ mục tử ngự Hoàng triều 

Kẻ thù run sợ trong hoang mạc  

Quân giặc tan tành dưới biển sâu            

Con cháu ngươi  xây lên Thánh điện

Và dòng dõi sẽ rất dài lâu!

 

Đavít quì xuống nguyện cầu

Khi nghe Ngôn sứ trình tâu sự tình

 

Lạy Đức Chúa quang vinh

Con phủ phục dưới chân Ngài là Đấng Thánh

Đã làm nên những điều vĩ đại

Cho bản thân con

Và còn hứa dòng dõi được trường tồn

Dưới vòm trời của Chúa

Con biết nói gì đây

Vì Ngài đã phán theo như ý Ngài

Lạy Đức Chúa cao cả

Không ai sánh đuợc với Ngài

Không có Thiên Chúa nào khác

Theo như sử sách

Và những điều con được nghe

Vậy bây giờ

Như lời Ngài đã phán về tôi tớ và nhà của nó

Xin Ngài giữ mãi mãi

Và hành động như lời Ngài

Muôn dân sẽ ca tụng

Danh Thánh Ngài là Thiên Chúa, lời Ngài là Chân lý

Xin Ngài giáng phúc bình an

Trên tôi tớ Ngài và muôn dân

Để nhà ấy tồn tại mãi

Trước tôn nhan Đấng Thánh

Và nhờ Ngài giáng phúc an bình

Nhà của tôi tớ Ngài được mãi mãi chúc lành! 

 

Mùa Xuân ấm áp mây xanh

Trăm hoa đua nở trong thành xinh tươi

Giô-áp cùng với mọi người

Đang lâm chiến trận giữa trời nắng xuân

Đây là thời điểm ra quân

Hoàng triều chinh phục mở mang cõi bờ

Đavít vẫn ở lại nhà

Ngự thành an nghỉ trông chờ tin vui

Một chiều gió nhẹ mát trời

Vua đi dạo cảnh nhìn người ngựa xe

Từ sân thượng, nhìn khắp bề

Chợt vua cảm thấy đê mê cõi lòng

Một nàng cung nữ má hồng

Tắm chiều hóng gió bên giòng nước trong

Nàng là gái đã có chồng

Nhưng vua mê mẩn tâm lòng ngẩn ngơ!

   

Nàng là ai? Nàng đến như một cơn mơ

Miệng cười duyên dáng

Đôi mắt nàng, xinh như cặp bồ câu

Sau tấm khăn màu

Tóc nàng gợn sóng

Như đàn sơn dương

Từ trên đồi Ga-la-át tủa xuống đồng nương

Kìa nàng đang tiến lên từ sa mạc

Thơm ngát mùi nhủ hương và mộc dược

Ngạt ngào hương phấn xứ lạ phương xa!

 

Quân vương rời bước vào nhà

Cho mời người đẹp, rước qua tửu lầu

Hương tình thắm mối dạt dào

Trai tài gái sắc tình yêu nồng nàn

Quên mình phận gái theo chồng

Bết-sai đắm đuối long cung mây ngàn.

 

Này hỡi trang tuyệt thế giai nhân

Có phải nàng không biết

Hãy đi theo những vết chân

Của những con cừu nhỏ

Và dẫn con dê con của nàng đi quanh lều mục tử

Ôi! Nàng như đoá thuỷ tiên giữa đồng bằng

Là bông huệ thắm hồng trong thung lũng!

 

Ước gì chàng tặng những nụ hôn

Trong mùi hương rượu đắm mê hồn

Chàng, dầu thơm toả lan man mác

Bao thiếu nữ thầm mơ đến chàng!

 

Hãy kéo em theo, hỡi quân vương

Chàng là nguồn hoan lạc yêu đương

Hãy hái đầy hoa thơm cỏ lạ

Từ hồ nước suối núi Ly Băng!

 

Đã qua mấy lượt tròn trăng

Vua cùng người đẹp ái ân mặn nồng

Một chiều mây trắng trời trong

Được tin người ngọc mình rồng nở hoa

Vua truyền triệu gấp U-ra

Trở về thành nội cho qua cuộc tình

U-ra dũng tướng hùng binh

Một lòng vì nước không đành lòng riêng

Ngủ ngay trước cửa hoàng cung

Sáng mai thức dậy tâu cùng nhà vua

 

Binh tướng và hòm Bia

Ngoài trận tuyến chưa về

Đang ở trong lều vải

Chẳng lẽ vui phu thê

 

Tôi sống chết xin thề

Đã sẵn sàng ra đi

Quân sĩ ngoài chiến trận

Quyết không bước về nhà

 

Vua liền thảo một bức thư

Nhờ ngài dũng tướng đưa ra trận tiền

Lá thư đầy những oan khiên

Mượn tay quân giặc giết anh hùng này

Vua cùng người ngọc vui vầy

Trăm năm kết nghĩa cao dày có nhau.

 

Này người yêu, người tình ngọt ngào

Này em gái của anh, người yêu anh sắp cưới

Hãy cùng anh rời khỏi núi Ly băng

Hãy rời khỏi rừng hoang

Đi đến vườn địa đàng xanh mầm thạch lựu

Đầy hoa thơm trái tốt cam tùng

Đầy đinh hương, nhũ quế, mộc dược

Này em gái của anh, người yêu anh sắp cưới

Em là khu vườn cấm, là dòng suối được canh phòng

Là giếng nước niêm phong

Này em gái của anh, người yêu anh sắp cưới

Vườn của anh, anh đã vào thăm

Đã hái mộc dược, cỏ thơm

Đã ăn mật, cả tảng mật ong

Và uống sữa, uống rượu nồng!

 

Gió bấc, gió nam hãy thổi lên

Thổi mát vườn trinh hương toả lan

Người yêu tôi xin hãy mở cửa

Rồi thưởng thức trái lạ thơm ngon!

 

Xin đặt em như chiếc ấn vàng

Trong trái tim nồng ấm của anh

Lửa tình yêu đam mê bừng cháy

Mãnh liệt như ngọn lửa thần thiêng!

 

Hoàng cung tiệc cưới đèn giăng

Vua vui duyên mới mà quên tình người

Nathan vâng lệnh Chúa Trời

Vào khuyên Đavít mấy lời trình tâu.

 

Có hai người nọ ở gần nhau

Người quá nghèo, người kia lại giàu

Khốn khổ ông nghèo, rầu quá thể

An vui lão phú, sướng nơi đâu

Ông nghèo cam phận, con chiên nhỏ

Lão phú tham lòng, cái bụng sâu

Có khách, lão giàu tâm bất nhẫn

Chiếm con chiên nhỏ đãi cơm hầu!

 

Nhà vua nghe chuyện buồn rầu

Dân tình sao có  lão giàu ác tâm.

 

Có Chúa hằng sống giữa gian trần

Kẻ nào làm điều gian ác đó

Thật đáng tội chết

Nó phải đền gấp bốn lần

Vì đã không có lòng nhân

Với người cùng khổ

Với người anh em!

 

Nathan ngôn sứ thưa liền

Chính ngài đích thực người gian ác lòng.

 

Đức Chúa Vô Cùng đã phán truyền

Chính Ta chọn, xức dầu phong vương

Đặt vào long điện ngàn cung nữ

Trao đến tay ngươi vạn đế quyền

Đoạt vợ tôi trung nơi điện ngọc

Giết người thân tín giữa binh trường  

Cháu con ngươi sẽ gây tai hoạ

Giữa đất trời điều ấy tỏ tường!

 

Nghe xong Đavít quân vương

Quỳ ngay trên đất ăn năn tội mình

Trời cao xin hãy dủ tình

Thương người lầm lỡ, công minh xử hành

Rồi đây ân đức phúc lành

Bao năm tồn tích tan thành khói mây

Cháu con cũng phải vạ lây

Lưỡi gươm oan nghiệt lại quay về mình

Than ôi cũng tại chữ tình

Con tim mê muội nảy sinh bao điều

Nhân gian cũng bởi vì yêu

Nghiêng thành đổ nước Vương triều nát tan

Trời cao để mắt xa gần

Loài người muôn thuở dưới vòm trời xanh!

 

Sa Mạc Hồng

(Viết theo KT, Samuel, Diễm Ca)

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
BÀI THƠ CHO NƯỚC 1. Tôi sinh ra giữa lòng Cộng Sản Và lớn lên dưới ảnh Bác Hồ Bao nhiêu năm viết “Độc lập - Tự do... và Hạnh phúc” nhưng chưa từng thấy thế. 2. Đất nước tôi có bao người tuổi trẻ Đều lầm tin vào lịch sử Đảng truyền
Mẹ vẫn bên con qua từng ngày tháng Dù cuộc đời có trôi nổi về đâu Có xa xôi vạn dặm khúc giang đầu Con luôn vẫn nhớ, nhớ hoài về mẹ Mẹ vẫn bên con ôm con từ thuở Mới ra đời bên mái nhỏ lều tranh Bên hàng hiên gió lộng tấm tre mành Thoảng đâu đây thơm hương mùi đồng lúa Trong tay mẹ con lớn lên từ đó Với ruộng vườn mái ấm làng thân yêu Với câu kinh sớm tối con nguyện cầu Những ngày tháng thật yên bình bên mẹ Rồi gian truân chợt bùng lên bão lửa Rời tay mẹ con cất bước ra đi Trong tim con thổn thức tuổi xuân thì Con yêu mẹ yêu xóm làng biết mấy Giòng đời lặng lẽ qua từ ngày ấy Con lớn lên giữa gió bụi phong trần Giữa hương hoa khác lạ cảnh phù vân Những nỗi niềm ẩn khuất trong tâm trí
Đầu năm dâng Mẹ lời kinh - Mừng Xuân mới đến tâm tình mẹ con - Bao năm an mạnh xác hồn - Mẹ Hằng Cứu Giúp muôn vàn tri ân - Nguyện xin ân thánh đổ tràn - Trên đoàn con Mẹ gian trần tha phương/31 Tháng Giêng 2014(Xem: 2431)/
Không có Ngài đời trở nên trống vắng- Lúc buồn vui hay lúc đơn côi- Chẳng có gì giữa đất trời- Để hồn con nương tựa- Không có Ngài lòng con hóa tối đen- Chẳng có sao đêm chẳng một ánh đèn-Không có Ngài là không có tất cả- Vì chính Ngài: Thượng Đế, nguồn Tình Yêu/09 Tháng Ba 2014 (Xem: 2433) /
EM ĐI Từ em dứt bước ra đi Ta nghe trong gió thầm thì lời ca Cây xanh lá , nụ kết hoa Tiếng chim rộn rã , tiếng gà gáy vui Trăng khuya sáng cả bầu trời Nắng mai ấm áp , lòng tôi yêu đời . “ Khúc sông bên lở bên bồi “ Chèo bơi lận đận ,dập vùi tuổi xuân , Mong em rũ sạch bụi tình Hết duyên trả hết nợ nần cho nhau , Yêu đương nghĩ đến bạc đầu Xa nhau bởi mãi têm trầu không vôi! Em đi xây mới mộng đời Trả tôi về lại khung trời lãng du !
TÀN THU Anh về nối lại hương xưa Tình thu năm cũ bây giờ còn vương Hàng cây trụi lá bên đường Dáng gầy như vẫn chờ trông hôm nào . Lơ thơ mấy hạt mưa rào Nghiêng che mái tóc, má đào hây hây Ngại ngùng tay nắm nhẹ tay Bao năm biệt xứ chuỗi ngày không nhau. Trách mình sao lắm cơ cầu Để cho tơ nguyệt xe vào hư không Thu đi cúc nở muộn màng Anh về xoá hết lỡ làng duyên em!
Nhớ em. Nàng ở đâu rồi? Đêm đã khuya Giờ này nàng đã ngủ hay chưa? Ân tình chớm nở đầy hoa mộng Như nắng hồ thu, gió được mùa! Khuya buồn gió lạnh em ơi Mong em thao thức không vơi nỗi buồn Anh thèm một giấc ngủ ngon Chẳng cần mền ấm gối ôm cho tròn Nhớ em anh nhớ vô vàn Nhớ em anh có muôn ngàn mộng mơ Hồn anh vướng chút dại khờ Yêu em đến nỗi lời thơ cũng "khờ" Đêm nay gió lạnh sương mờ Nhưng lòng anh ấm như là bên em Cám ơn Trời, anh có em Đời anh như đã ngàn năm vẹn toàn.
Giêsu con hãy ngủ đi!- Mẹ ru con ngủ, ướt mi lệ đời - Sinh con ra, con Chúa Trời - Cơ hàn khốn khổ làm người dương gian ... Mẹ đang đau cả xác hồn - Ước chi Mẹ được thay con một lần - Con ơi! Hãy ngủ đi con!- Mẹ ru con ngủ cho lòng Mẹ yên - Giêsu ơi! Mẹ hôn con - Suốt đời Mẹ vẫn đau lòng con ơi!/post 30 Tháng Ba 2013 (Xem: 1923)/
Khi tôi chết, đừng đưa tôi ra biển Đưa tôi về Lao Bảo, Khe Sanh Để đêm nghe vang dội khúc quân hành Ôi! Lính chiến một thời kiêu hãnh quá. Khi tôi chết, đừng đưa tôi ra biển Đưa tôi về Ben Het, Dakto Nơi bạn bè tôi, xây mộng sông hồ Nguyện trấn giữ dãy Trường Sơn yêu quý. Khi tôi chết, đừng đưa tôi ra biển Đưa tôi về Bình Giả, Chiến Khu D Cho hồn tôi siêu thoát với lời thề Thân chiến sĩ, nguyện xin đền nợ nước. Khi tôi chết, đừng đưa tôi ra biển Đưa tôi về Cái Nước, Đầm Dơi Đêm U Minh, nghe tiếng thét vang trời Mừng chiến thắng để dâng về tổ quốc. Khi tôi chết, đừng đưa tôi ra biển Trả tôi về với dân tộc Việt Nam
Trong lòng ích kỷ có mầm sự dữ- Trong sự ganh tỵ đã ươm hạt hằn thù- Trong tính tham lam nảy chồi chiếm đoạt- Trong cách sống sa đoạ hồn rợp bóng âm u!-... Chúa ơi! Giữ gìn con, - Đừng để lòng con chiều theo cám dỗ /16 Tháng Hai 2014(Xem: 2622) Sa Mạc Hồng/
Bảo Trợ