Ngộ Đạo Thi

10 Tháng Sáu 202010:56 CH(Xem: 2461)
Ngộ Đạo Thi
 
thien ntsCảnh sắc Xuân sang mỡn lá cành
Bướm vàng bay lượn giữa trời xanh
Chim muông cánh vỗ như chào đón
Nắng ấm ban mai dẫn mộng lành
 
Những tưởng ni sư mãi ngắm Xuân
Đề thơ vãn cảnh chẳng vơi nguồn
Non xanh núi biếc sân si diệt
Tu tập như vầy sẽ tuyệt luân
 
Ngờ đâu đi suốt trọn ngày trường
Chỉ thấy Xuân về chút vấn vương
Ý thật chân Xuân tìm chẳng thấy
Đôi hài rách nát thấy mà thương
 
Trở về tịnh xá nghĩ miên man
Bỗng rộ hương mai nở ngát vàng
Tuyệt đẹp trên đầu mà chẳng biết         
Từ lâu thường trú ý Xuân sang
 
Thu Đông Xuân Hạ cứ xoay vần
Trái đất quay tròn vật thể vâng
Thay đổi bề ngoài bằng lớp áo
 Người trần tống cựu với nghênh tân
 
Sáng này dạo đến chốn mây đan
Vọng ước đà che kiến tính vàng
Buông bỏ vô thường trùm cảnh sắc
Bây giờ mới thấy thật Xuân sang
 
Phật tính, chân như khắp nẻo đời
 Vô minh lại khó vượt người ơi
Tham thiền nhập định thì qua khỏi
Ngộ đạo niềm vui giữa đất trời
 
Thái Huy Long

Bài thơ trên được làm để ghi nhớ buổi thuyết giảng tại chù Viên Quang, Kitchener Ontario:
« …. Một hôm Ni Sư lên núi dạo cảnh Xuân mới về, với đôi hài bện bằng dây gai lội khắp đầu non có mây ngàn giăng phủ, để tìm mùa Xuân mà Ni sư cho rằng một cái gì đó rất đẹp, rất thơ, rất lý tưởng cho cuộc sống tu sĩ của mình. Nhưng đi suốt cả ngày tìm hoài chẳng thấy cái gì là Ý Xuân chân thật. Khi quay gót trở về, đôi hài đã rách nát, chợt nhìn thấy cành mai trên đầu Ni sư đang nở hoa thơm ngát, Ni sư nhận ra đầy cảnh Xuân trọn vẹn ngay nơi tâm mình, đâu cần phải ngao du sơn thủy mới thưởng thức được hương vị mùa Xuân. Lúc ấy Ni sư liền cảm tác một bài thơ “Mai Hoa” được cho là “Ngộ Đạo Thi” như sau:
終 日 尋  春 不 見 春,
芒 鞋 踏 破 嶺 頭 雲;
歸 來偶 把 梅 花  嗅,
春 在 枝 頭 已 十 分。
Chung nhật tầm Xuân bất kiến Xuân.
Mang hài đạp phá lãnh đầu vân.
Quy lai ngẫu bả mai hoa khứu.
Xuân tại chi đầu dĩ thập phân.
Trọn suốt ngày tìm chẳng thấy Xuân.
Giày gai đạp nát đỉnh mây ngần.
Trở về bỗng thấy hương mai rộ.
Rõ thật đầu cành trọn Ý Xuân. »

https://thuvienhoasen.org/a22301/bai-tho-ngo-dao

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
Em gửi thơ : giờ phải tháng Năm ?- Gù cô chim mái , nhạn ba lăm- Đến khi nhạn ghé, đà qua tháng- Tháng Sáu đây rồi, đã nửa năm !- Em cứ nhắc hoài tới tháng Năm- Về Ngày Của Mẹ em thương nhớ- Mẹ chiều con rễ đó là anh
Mỗi mùa thu trước, mỗi hoàng hôn- nhặt cánh hoa rơi chẳng thấy buồn- nhuộm ánh nắng tà qua mái tóc- tôi chờ người đến với yêu đương- người ấy thường hay ngắm lạnh lùng- giải đường xa vút bóng chiều phong- và phương trời thẳm mờ sương, cát- tay vít dây hoa trắng cạnh long
Em đi trong nắng mùa Xuân- Mây trời bát ngát Mai vàng thắm tươi- Xuân ơi em đã đi rồi- Còn đâu tuổi mộng một trời yêu thương- Em đi bỏ lại bên đường- Cỏ hoa héo úa quê hương chợt buồn- Mắt ai hoen ướt lệ vương/13 Tháng Hai 2013(Xem: 5643) Đặng Xuân Hường /
Lỡ khuya, đành ở lại quên về - Lấp lánh ngàn sao thắp suối khe - Tinh tú quây quần về dạ hội - Thần tiên cưới hỏi trọn lời thề - Nặng vai, mục tử mơ huyền ảo
Tên cho con. Tên của con là tất cả hồn thơ, Tên của con niềm mong ước đợi chờ. Ba ấp-ủ từ khi vừa gặp mẹ, Ngọn gió lòng thổi tới trọn niềm vui, Con đã sống trong ba từ ngày đó, Đến hôm nay biết mấy tháng ngày rồi Con mở mắt chào đời trong tiếng khóc, Ba sung-sướng vô cùng gọi "con ơi". Con có biết tên con sao lại thế, Vì tên mẹ hoa đào nở cuối đông, Tên của ba hồng thắm tận cõi lòng, Ba đặt tên con mùa hoa nhiều nhất, Để tình ba với mẹ cả tình con, Đều nở thắm bên nhau một tâm hồn. Con có biết mùa nào hoa nhiều nhất, Mùa nào trời đất rộn tiếng chim vang, Là tên của con đó, mùa Xuân Sang. Tên của con là tất cả hồn thơ, Tên của con, niềm mong ước đợi chờ. Bốn mùa rộn rã vang ca trời đất Tên của con những mùa Xuân Diệu kỳ. ĐXH 1986
Nhớ về quê cũ nhớ Mẹ già,- Một sương hai nắng tháng ngày qua,- Trăng thanh gạo trắng đàn con nhỏ,- Lòng Mẹ bao la thật không bờ.- Nhớ về quê cũ mùa Xuân xưa,- Quây quần thân tộc đón Giao thừa,- Thơm hương rượu nếp quê đầm ấm,- Tình nghĩa quê nhà! Ôi! Thiết tha./10 Tháng Hai 2013(Xem: 6122) Đặng Xuân Hường/
Em chào anh buổi tối, em chào anh buổi sáng- Em chào anh buổi chiều, say hello buổi trưa- Em gặp anh ban đêm, em từ giã ban ngày- Ban đêm ngắm những nụ quỳnh đang nở- Không gian đêm thật êm đềm dễ thở- Bóng tối mời chào gió mơn trớn lả lơi!.
Lời Cho Con Ngày xưa con mới chào đời Mẹ cha bồng ẵm ru lời ca dao Tình sâu nghĩa nặng dạt dào Đêm thâu thức trắng con đau, xót lòng Trời thu, nắng hạ, chiều đông Cơm no, áo ấm vui lòng mẹ cha Dầu cho thời cuộc bôn ba Nuôi con khôn lớn đi ra với đời Những mong con sẽ thành người Thành công, thành đạt như lời mẹ cha Giờ đây ba tuổi đã già Dựa vào bóng mẹ, nương nhờ tay con Ngày xưa con khóc từng cơn Mẹ dành ba dỗ cạn nguồn kinh thi Ngày xưa từng bước tập đi Mẹ đưa ba đẩy con thì cười vui Ngày nay ba đã già rồi Chân đi không vững, đứng ngồi không yên Gió đưa, sóng đẩy con thuyền Con, người có hiếu báo đền công cha Mai này đến mẹ cũng già Các con dìu bước mẹ cha đến cùng Đất trời khắc cốt ghi công Người con có hiếu động lòng Thiên cung. (30/8/2021 Viết cho các con) Đặng Xuân Hường
Nàng đi mãi mà không trở lại - Gió bên đường kéo liễu hát trong mưa - Và mặt nước bi bô lời than thở - Chiều buông rèm tàn tạ nắng buồn mơ. - Anh ngắm liễu bên hồ càng nhớ bóng - Ai ru mình trong trăng sáng nép vào anh
Bên nớ chiều nay nắng có vơi - Bên ni cháy bỏng một khung trời - Màu hoa rực lửa lòng nao nức - Cứ ngỡ ngày xưa thuở thiếu thời .- Gió lặng hàng cây ve réo rắt - Lâm ly nhạc khúc lệ sầu khơi
Bảo Trợ