Canh Tý Tòm Tem

23 Tháng Giêng 202011:47 SA(Xem: 2343)

Canh Tý Tòm Tem

gaidep-yemNhà giàu chỉ một cậu trai
Tảo hôn nối dõi lúc vài tuổi thơ
Vợ đà nên gái đang tơ
Ngày ngày ẳm cậu ầu ơ dí dầu
Đút ăn tắm rửa chăm hầu
Tối nằm ru ngủ gối đầu ấm êm

Tình thương chồng vợ ngọt mềm
Canh khuya giấc sáng hàng đêm bên chàng
Hừng hực cảm giác trong nàng
Muốn chi chẳng rõ mơ màng nói sao
Khi Bờm bé thấp vợ cao
Bao năm ray rứt ra vào ngủ suông

Biết sao mà tỏ cơn nguồn
Thế rồi Canh Tý trong buồng chuột reo
Cô vợ tí toáy tay khều
Anh chồng được bế mà trèo Vu Sơn
Thật đời chả có gì hơn
Gái trai vượt mức chả sờn lứa đôi
Được rồi nên cứ theo đòi
Chị vợ cũng thích bỏ trôi việc nhà
Bị cha mẹ cứ phiền la
Chị bèn tìm cách tránh xa anh chồng

Giấu cục đá kín vùng mông
Giả vờ chị rút ném trong ao nhà
Bảo chồng đừng có theo ta
Vì nay cái ấy rớt xa mất rồi
Anh chồng tiếc hỡi tiếc ôi
Vội nhào xuống nước thất thơ miệt mài

Kiếm tìm vô vọng bao ngày
Cô vợ thương hại và nay lại thèm
Nên nàng bảo cứ theo em
Về nhà em sẽ cho xem cái này
Bờm thì nhất quyết ở đây
Nói tìm cho được cái mầy quẵng đi

Vợ Bờm hết chút nể vì
Vén cao cái váy đây nì thấy chưa
Bờm nay thoả thích ừa ừa
Theo vợ suốt buổi mây mưa khoẻ rù

Tòm tem quá độ thày bu
Cháu con chật ních mặc dù chiến tranh
Nhớ ơn chuột rúc yến anh
Đặt đầu con giáp vinh danh Tý mình

Thái Huy Long

Xin cảm tạ anh Đoàn Văn Khánh với email forwarded, đã cho nguồn cảm hứng, nhất là đoạn trích sau đây.
Cũng có thể là vì từ cái đêm chuột rúc reo vui ấy mà Bờm được sáng trí và sau này con cháu nhớ ơn đặt tuổi Tý làm đầu 12 con giáp để tạ ơn chăng ?!!

« Khờ khạo như Bờm nhưng một khi đã biết đến tòm tem thì cũng mê mẩn ra phết.. Chuyện kể là ngày xưa có hai ông bà hiếm hoi sinh hạ được có mỗi một cậu con trai đặt tên là Bờm. Vì sợ mất giống nên Bờm được cha mẹ cưới vợ cho rất sớm. Chị vợ lớn hơn Bờm nên hàng ngày cứ phải bế chồng đi chơi, đút cơm và lo tắm rửa cho chồng năm này sang năm khác mà ban đêm thì chẳng xơ múi gì.. Đùng một cái đến cái năm con chuột rúc rích gầm giường, chị vợ táy máy sao đó mà Bờm bừng sáng trí khôn hiểu ra cái lẽ sống ở đời.

Từ hôm ấy Bờm cứ mê mẩn quanh chị vợ tối ngày làm chị vợ không còn thì giờ làm công việc nhà nên bị bà mẹ chồng đay nghiến nhiếc móc. Chị vợ ức quá bèn dấu cục đá dưới váy rồi dẫn chồng đến bờ ao lôi cục đá thảy tòm xuống ao và bảo chồng: ''Thôi nhé! Tôi đã quăng cái tòm tem xuống ao rồi! Từ nay đừng có theo tôi mà đòi nghe rõ chưa..'' Bờm tiếc của trời nên ngày nào cũng lội xuống ao mò mẫm. Được vài ngày chị vợ thấy vừa thương hại vừa nhớ nên mới ra ao bảo chồng: ''Thôi về nhà đi rồi tôi đền cho!'' Bờm không dám tin vào người vợ đã từng nhẫn tâm quăng mất niềm vui của mình nên cứ ở lì dưới ao. Chị vợ tức quá bèn vén váy vỗ phành phạch mà bảo: ''Nó đây rồi nè!'' Bờm ngước lên thấy vợ mình vẫn còn giữ cái món của hồi môn tưởng chừng như đã bị quăng mất ấy y nguyên chỗ cũ bèn hớn hở bò lên theo vợ về nhà. Nghe nói từ đó về sau Bờm tòm tem rất tiến bộ, sinh ra cả bầy con, rồi con cái Bờm lại nối gót mẹ cha mà tòm tem cần cù để tiếp tục sinh ra cháu chắt hàng đàn hàng đống ở chật ních cả giải đất hình chữ S.

Chuyện tòm tem mà có nói mãi thì cũng không bao giờ cùng, cho nên tôi cũng không tài nào nói hoài, chỉ xin tóm lại một câu: dân tộc ta qua hàng ngàn năm nô lệ, hàng ngàn năm thiếu ăn, hàng ngàn năm chinh chiến, người chết như rơm rạ mà vẫn không bị diệt chủng là vì nhờ dân ta ở đâu lúc nào cũng khoái tòm tem và có thể tòm tem. Và cũng chính vì nhờ có chút tòm tem mà đời vẫn còn vui để cho chúng ta cứ mê muội ngụp lặn trong vòng khổ ải ./. »

Đoàn Văn Khánh

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
BÀI THƠ CHO NƯỚC 1. Tôi sinh ra giữa lòng Cộng Sản Và lớn lên dưới ảnh Bác Hồ Bao nhiêu năm viết “Độc lập - Tự do... và Hạnh phúc” nhưng chưa từng thấy thế. 2. Đất nước tôi có bao người tuổi trẻ Đều lầm tin vào lịch sử Đảng truyền
Mẹ vẫn bên con qua từng ngày tháng Dù cuộc đời có trôi nổi về đâu Có xa xôi vạn dặm khúc giang đầu Con luôn vẫn nhớ, nhớ hoài về mẹ Mẹ vẫn bên con ôm con từ thuở Mới ra đời bên mái nhỏ lều tranh Bên hàng hiên gió lộng tấm tre mành Thoảng đâu đây thơm hương mùi đồng lúa Trong tay mẹ con lớn lên từ đó Với ruộng vườn mái ấm làng thân yêu Với câu kinh sớm tối con nguyện cầu Những ngày tháng thật yên bình bên mẹ Rồi gian truân chợt bùng lên bão lửa Rời tay mẹ con cất bước ra đi Trong tim con thổn thức tuổi xuân thì Con yêu mẹ yêu xóm làng biết mấy Giòng đời lặng lẽ qua từ ngày ấy Con lớn lên giữa gió bụi phong trần Giữa hương hoa khác lạ cảnh phù vân Những nỗi niềm ẩn khuất trong tâm trí
Đầu năm dâng Mẹ lời kinh - Mừng Xuân mới đến tâm tình mẹ con - Bao năm an mạnh xác hồn - Mẹ Hằng Cứu Giúp muôn vàn tri ân - Nguyện xin ân thánh đổ tràn - Trên đoàn con Mẹ gian trần tha phương/31 Tháng Giêng 2014(Xem: 2431)/
Không có Ngài đời trở nên trống vắng- Lúc buồn vui hay lúc đơn côi- Chẳng có gì giữa đất trời- Để hồn con nương tựa- Không có Ngài lòng con hóa tối đen- Chẳng có sao đêm chẳng một ánh đèn-Không có Ngài là không có tất cả- Vì chính Ngài: Thượng Đế, nguồn Tình Yêu/09 Tháng Ba 2014 (Xem: 2433) /
EM ĐI Từ em dứt bước ra đi Ta nghe trong gió thầm thì lời ca Cây xanh lá , nụ kết hoa Tiếng chim rộn rã , tiếng gà gáy vui Trăng khuya sáng cả bầu trời Nắng mai ấm áp , lòng tôi yêu đời . “ Khúc sông bên lở bên bồi “ Chèo bơi lận đận ,dập vùi tuổi xuân , Mong em rũ sạch bụi tình Hết duyên trả hết nợ nần cho nhau , Yêu đương nghĩ đến bạc đầu Xa nhau bởi mãi têm trầu không vôi! Em đi xây mới mộng đời Trả tôi về lại khung trời lãng du !
TÀN THU Anh về nối lại hương xưa Tình thu năm cũ bây giờ còn vương Hàng cây trụi lá bên đường Dáng gầy như vẫn chờ trông hôm nào . Lơ thơ mấy hạt mưa rào Nghiêng che mái tóc, má đào hây hây Ngại ngùng tay nắm nhẹ tay Bao năm biệt xứ chuỗi ngày không nhau. Trách mình sao lắm cơ cầu Để cho tơ nguyệt xe vào hư không Thu đi cúc nở muộn màng Anh về xoá hết lỡ làng duyên em!
Nhớ em. Nàng ở đâu rồi? Đêm đã khuya Giờ này nàng đã ngủ hay chưa? Ân tình chớm nở đầy hoa mộng Như nắng hồ thu, gió được mùa! Khuya buồn gió lạnh em ơi Mong em thao thức không vơi nỗi buồn Anh thèm một giấc ngủ ngon Chẳng cần mền ấm gối ôm cho tròn Nhớ em anh nhớ vô vàn Nhớ em anh có muôn ngàn mộng mơ Hồn anh vướng chút dại khờ Yêu em đến nỗi lời thơ cũng "khờ" Đêm nay gió lạnh sương mờ Nhưng lòng anh ấm như là bên em Cám ơn Trời, anh có em Đời anh như đã ngàn năm vẹn toàn.
Trường ca: “Đavít, tình yêu và vương quyền!” Thành vua Đavít hân hoan Rước hòm Bia Chúa tưng bừng nhạc ca Đàn cầm, sắt, tiếng thanh la Trống vang, xe ngựa nhà nhà mừng vui Vua Đavít, áo vải gai Đàn ca nhảy múa trước đài hòm Bia.
Giêsu con hãy ngủ đi!- Mẹ ru con ngủ, ướt mi lệ đời - Sinh con ra, con Chúa Trời - Cơ hàn khốn khổ làm người dương gian ... Mẹ đang đau cả xác hồn - Ước chi Mẹ được thay con một lần - Con ơi! Hãy ngủ đi con!- Mẹ ru con ngủ cho lòng Mẹ yên - Giêsu ơi! Mẹ hôn con - Suốt đời Mẹ vẫn đau lòng con ơi!/post 30 Tháng Ba 2013 (Xem: 1923)/
Khi tôi chết, đừng đưa tôi ra biển Đưa tôi về Lao Bảo, Khe Sanh Để đêm nghe vang dội khúc quân hành Ôi! Lính chiến một thời kiêu hãnh quá. Khi tôi chết, đừng đưa tôi ra biển Đưa tôi về Ben Het, Dakto Nơi bạn bè tôi, xây mộng sông hồ Nguyện trấn giữ dãy Trường Sơn yêu quý. Khi tôi chết, đừng đưa tôi ra biển Đưa tôi về Bình Giả, Chiến Khu D Cho hồn tôi siêu thoát với lời thề Thân chiến sĩ, nguyện xin đền nợ nước. Khi tôi chết, đừng đưa tôi ra biển Đưa tôi về Cái Nước, Đầm Dơi Đêm U Minh, nghe tiếng thét vang trời Mừng chiến thắng để dâng về tổ quốc. Khi tôi chết, đừng đưa tôi ra biển Trả tôi về với dân tộc Việt Nam
Bảo Trợ