Chúa nhật Ngày 15 Tháng 9 năm 2019 - Chúa Nhật 24 Quanh Năm - Năm C
Lẽ Sống Hôm Nay: Tấm Lòng Quảng Đại và Tha Thứ của Người Cha Nhân Từ Bài Đọc I: Xh 32, 7-11. 13-14
"Chúa đã nguôi cơn giận, không thực hiện điều dữ mà Người đe doạ phạt dân Người".
Trích sách Xuất Hành.
Trong những ngày ấy, Chúa phán cùng Môsê rằng: "Ngươi hãy đi xuống; dân mà ngươi dẫn ra khỏi đất Ai-cập đã phạm tội. Chúng đã sớm bỏ đường lối Ta đã chỉ dạy cho chúng, chúng đã đúc tượng bò con và sấp mình thờ lạy nó; chúng đã dâng lên nó của lễ hiến tế và nói rằng: "Hỡi Israel, này là Thiên Chúa ngươi, Đấng đã đưa ngươi ra khỏi đất Ai-cập". Chúa phán cùng Môsê: "Ta thấy rõ dân này là một dân cứng cổ. Ngươi hãy để Ta làm, Ta sẽ nổi cơn thịnh nộ với chúng và sẽ huỷ diệt chúng, rồi Ta sẽ làm cho ngươi trở nên tổ phụ một dân tộc vĩ đại".
Môsê van xin Chúa là Thiên Chúa của ông rằng: "Lạy Chúa, tại sao Chúa nổi cơn thịnh nộ với dân mà Chúa đã dùng quyền lực và cánh tay hùng mạnh đưa ra khỏi đất Ai-cập? Xin Chúa nhớ đến Abraham, Isaac và Israel tôi tớ Chúa, vì chính Chúa đã thề hứa rằng: "Ta sẽ làm cho con cháu các ngươi sinh sản ra nhiều như sao trên trời. Ta sẽ ban cho con cháu các ngươi toàn cõi xứ này như lời Ta đã hứa, và các ngươi sẽ chiếm hữu xứ này mãi mãi". Chúa đã nguôi cơn giận, không thực hiện điều dữ mà Người đe doạ phạt dân Người. Đó là lời Chúa.
Bài Đọc II: 1 Tm 1, 12-17
"Đức Giêsu Kitô đã đến trong thế gian để cứu độ những người tội lỗi".
Trích thư thứ nhất của Thánh Phaolô Tông đồ gửi Timôthêu.
Cha cảm tạ Đấng đã ban sức mạnh cho cha là Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, vì Người đã kể cha là người trung tín, khi đặt cha thi hành chức vụ: dù trước kia cha là kẻ nói phạm thượng, bắt đạo và kiêu căng, nhưng cha đã được Thiên Chúa thương xót, vì cha vô tình làm những sự ấy trong lúc cha chưa tin. Nhưng ân sủng của Chúa chúng ta đã tràn lan dồi dào cùng với đức tin và đức mến trong Đức Giêsu Kitô.
Lời nói chân thật và đáng tiếp nhận mọi đàng là: Đức Giêsu Kitô đã đến trong thế gian này để cứu độ những người tội lỗi, trong số ấy, cha là người thứ nhất. Vì thế, cha được hưởng nhờ ơn thương xót, là Đức Giêsu Kitô tỏ ra tất cả lòng khoan dung trong cha trước hết, để nêu gương cho những ai sẽ tin vào Người hầu được sống đời đời.
Danh dự và vinh quang (xin dâng về) Thiên Chúa độc nhất, hằng sống, vô hình, là Vua muôn đời. Amen!
Đó là lời Chúa.
Alleluia: Ga 14, 23
Alleluia, alleluia! - Chúa phán: "Nếu ai yêu mến Thầy, thì sẽ giữ lời Thầy, và Cha Thầy sẽ yêu mến người ấy, và Chúng Ta sẽ đến và ở trong người ấy. - Alleluia.
Phúc Âm: Lc 15, 1-10 {hoặc 1-32}
"Trên trời sẽ vui mừng vì một người tội lỗi hối cải".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, những người thâu thuế và những người tội lỗi đến gần Chúa Giêsu để nghe Người giảng. Thấy vậy, những người biệt phái và luật sĩ lẩm bẩm rằng: "Ông này đón tiếp những kẻ tội lỗi, cùng ngồi ăn uống với chúng".
Bấy giờ Người phán bảo họ dụ ngôn này: "Ai trong các ông có một trăm con chiên, và nếu mất một con, lại không để chín mươi chín con khác trong hoang địa mà đi tìm con chiên lạc, cho đến khi tìm được sao? Và khi đã tìm thấy, người đó vui mừng vác chiên trên vai, trở về nhà, kêu bạn hữu và những người lân cận mà nói rằng: "Anh em hãy chia vui với tôi, vì tôi đã tìm thấy con chiên lạc!" Cũng vậy, Tôi bảo các ông: "Trên trời sẽ vui mừng vì một người tội lỗi hối cải hơn là vì chín mươi chín người công chính không cần hối cải.
"Hay là người đàn bà nào có mười đồng bạc, nếu mất một đồng, mà lại không đốt đèn, quét nhà và tìm kỹ lưỡng cho đến khi t ìm thấy sao? Và khi đã tìm thấy, bà mời các chị em bạn và những người láng giềng đến mà rằng: 'Chị em hãy vui mừng với tôi, vì tôi đã tìm được đồng bạc tôi đã mất'. Cũng vậy, Tôi bảo các ông: Các Thiên Thần của Thiên Chúa sẽ vui mừng vì một người tội lỗi hối cải".
{Người lại phán rằng: "Người kia có hai con trai. Đứa em đến thưa cha rằng: 'Thưa cha, xin cha cho con phần gia tài thuộc về con'. Người cha liền chia gia tài cho các con. Ít ngày sau, người em thu nhặt tất cả tiền của mình, trẩy đi miền xa và ở đó ăn chơi xa xỉ, phung phí hết tiền của. Khi nó tiêu hết tiền của, thì vừa gặp nạn đói lớn trong miền đó và nó bắt đầu cảm thấy túng thiếu. Nó vào giúp việc cho một người trong miền, người này sai nó ra đồng chăn heo. Nó muốn ăn những đồ heo ăn cho đầy bụng, nhưng cũng không ai cho. Bấy giờ nó muốn hồi tâm lại và tự nhủ: "Biết bao người làm công ở nhà cha tôi được ăn dư dật, còn tôi, tôi ở đây phải chết đói! Tôi muốn ra đi, trở về với cha tôi và thưa người rằng: 'Lạy cha, con đã lỗi phạm đến Trời và đến cha; con không đáng được gọi là con cha nữa, xin cha đối xử với con như một người làm công của chá. Vậy nó ra đi và trở về với cha nó. Khi nó còn ở đàng xa, cha nó chợt trông thấy, liền động lòng thương; ông chạy lại ôm choàng lấy cổ nó hồi lâu. Người con trai lúc đó thưa rằng: 'Lạy cha, con đã lỗi phạm đến Trời và đến cha; con không đáng được gọi là con cha nữá. Nhưng người cha bảo các đầy tớ: 'Mau mang áo đẹp nhất ra đây và mặc cho cậu, hãy đeo nhẫn vào ngón tay cậu và xỏ giầy vào chân cậu. Hãy bắt con bê béo làm thịt để chúng ta ăn mừng, vì con ta đây đã chết, nay sống lại, đã mất nay lại tìm thấý. Và người ta bắt đầu ăn uống linh đình.
"Người con cả đang ở ngoài đồng. Khi về gần đến nhà, nghe tiếng đàn hát và nhảy múa, anh gọi một tên đầy tớ để hỏi xem có chuyện gì. Tên đầy tớ nói: 'Đó là em cậu đã trở về và cha cậu đã giết con bê béo, vì thấy cậu ấy trở về mạnh khoẻ'. Anh liền nổi giận và quyết định không vào nhà. Cha anh ra xin anh vào. Nhưng anh trả lời: 'Cha coi, đã bao năm con hầu hạ cha, không hề trái lệnh cha một điều nào, mà không bao giờ cha cho riêng con một con bê nhỏ để ăn mừng với chúng bạn, còn thằng con của cha kia, sau khi phung phí hết tài sản của cha với bọn điếm, nay trở về, thì cha lại sai làm thịt con bê béo ăn mừng nó'.
"Nhưng người cha bảo: 'Hỡi con, con luôn ở với cha, và mọi sự của cha đều là của con. Nhưng phải ăn tiệc mừng, vì em con đã chết nay sống lại, đã mất nay lại tìm thấý".}
Đó là lời Chúa.
Cầu Nguyện:
Lẽ Sống Hôm Nay: Tấm Lòng Quảng Đại và Tha Thứ của Người Cha Nhân Từ
Hôm nay chúng ta đọc Tin Mừng người con hoang đàng, tôi rất khó chịu với người cha, người cha yêu thương con đến độ tôi không chấp nhận nổi. Tại sao lại can đảm để chia gia tài cho một đức con hư đốn? Tại sao ông hồ đồ đến nổi chấp nhận một hậu quả không lường? Tại sao ông không từ nó ngay từ đầu nếu nó ngoan cố từ khước ông? Tại sao ông lại yếu đuối trước đứa con ngang tàng và tội lỗi? Nó là đứa con bất hiếu nên mới muốn bỏ nhà ra đi. Khi nó đòi chia gia tài, ông thừa biết nó sẽ lâm vào đường tội lỗi, tại sao ông không la rày và từ chối như những người cha khác thường làm. Ông không một lời khuyên răn hay cản ngăn?
Khi xin chia gia tài là anh dứt khoát không muốn lệ thuộc vào cha nữa. Anh không muốn nhận cha là cha mình nữa. Cái anh quan tâm bây giờ không phải là tình phụ tử mà là tiền. Trong cuộc sống ngày nay chúng ta vẫn thấy rỏ rằng: Chơi với người tốt như vào hàng hoa. Khi đi ra hương thơm còn vương vấn. Chơi với người xấu như vào hàng cá. Quen tanh rồi, chẳng biết mình tanh.
Những thắc mắc này đã thúc đẩy tôi đi tìm câu trả lời nơi các tác giả tâm đắc với dụ ngôn này và tôi cũng thỏa mãn với những trình bày của họ. Đây là những cách diễn tả tóm lược mà tôi thích thú nhưng quên xuất xứ. Cha anh hiểu rõ điều này hơn anh: Khi chia gia tài cha anh sẽ làm cho anh mất trí, vất hết gia tài trong một thời gian ngắn. Anh sẽ lâm vào chỗ chết là nghiện ngập và phóng đãng. Tại sao cha anh biết được hết những nguy hiểm đó mà vẫn để anh ra đi. Cha anh tôn trọng tự do của anh, ông không muốn cưỡng bức con. Tình yêu không mua được bằng bạo lực và tiền của. Tình yêu cũng không phải mạnh mà thắng. Ông muốn một người con trong gia đình chứ không phải là nô lệ. Ông thà để nó phiêu bạt giang hồ và hy vọng mỏng manh là một ngày nào đó cuộc sống ăn chơi sẽ dạy nó một bài học đắt giá. Ông đã để nó ra đi.
Người con hí hửng với mớ gia tài với những hứa hẹn đủ món ăn chơi. Nhưng chẳng bao lâu thực tại đã làm nó vỡ mộng. Nó phải làm cái nghề hèn mọn nhất của người Do thái là đi chăn heo và ăn cám heo. Đồ ăn hèn mạt nhất cũng không đủ lấp đầy cái bụng trống rỗng của anh.
Khi sống trong cuộc sống cay đắng này anh mới so sánh thân phận mình với những người đầy tớ ăn ở nhà của cha. Bây giờ anh mới hiểu thế nào là hạnh phúc tự do và đời sống sung túc ở nhà cha, những lợi ích mà bây giờ anh mới thấy được hết giá trị. Mất hết rồi, anh dứt khoát trở về và chỉ còn cách để anh được đón nhận là xin ở như một người đầy tớ. Trên đường về, anh đã soạn một đôi câu để làm cha anh cảm động và tha thứ cho anh. Nhưng tuyệt vời hơn anh ta nghĩ, khi thấy anh từ đàng xa, mặc dù mắt mờ chân chậm, cha anh đã chạy ra ôm chầm lấy anh hôn lấy hôn để. Điều này nói lên niềm vui như vỡ bờ của người cha, vì khi đứa con bụi đời ra đi, ông không ngừng nghĩ đến con, chờ đợi, hy vọng và yêu thương mặc dù ông đang chết dần chết mòn khi đứa con đòi chia gia tài và bỏ nhà đi hoang. Đến hồi kết này tôi càng tức giận với người cha hơn. Tại sao khi nó trở về ông không nắm lấy cơ hội để cho nó một bài học nhớ đời như mọi người cha khác thường làm để không bao giờ nó tái phạm nữa? Ông phải phạt nó một thời gian rồi mới phục hồi quyền làm con cho nó mới phải chứ!
Ông không đợi nó xin lỗi, ông không muốn làm nó xấu hổ trước sự rách nát bần cùng khốn khổ của nó. Ông phục hồi chức làm con ngay lúc cậu nói cậu chẳng đáng mang cái tên là con nữa. Ông bảo lấy áo đẹp nhất mặc cho cậu, xỏ nhẫn, xỏ giầy là những đồ biểu thị quyền gia chủ. Ông vất đi hết những gì rách rưới và mọi dấu vết sa đọa. Ông còn tổ chức một bữa tiệc linh đình là giết một con bê béo. Ông vui mừng muốn chia sẻ với mọi người. Cách đối xử của người cha là của tình yêu vô bờ bến không diều kiện.
Còn suy nghĩ của tôi là suy nghĩ của người cha thường tình và cách hành xử của tôi là cách cư xử có điều kiện: Mi làm lỗi thì Mi phải gánh chịu hậu quả cho cân xứng.
Người quân tử thấy việc nghĩa thì làm, kẻ tiểu nhân khi thấy lợi thì làm!
Niềm vui quá sức của ông làm cho người con trai lớn khó chịu. Anh phản đối ra mặt bằng cách không hưởng ứng. Anh bắt đầu kể công với cha, anh cho rằng sự trung tín của anh cho anh quyền lợi đòi hỏi cha.
Tôi cũng giống như người con cả khó chịu về cách hành xử của cha, giận dữ trước thái độ nhân từ của cha và lên án em. Điều làm tôi vướng mắc là thái độ tự mãn.
Đừng xem trọng bề ngoài vì nó có thể đánh lừa bạn. Đừng xem trọng sự giàu sang vì nó có thể mất dần đi.
Cách tôi đang kết án người con thứ và kết án tình thương không thể chấp nhận được của cha thì chính tôi bây giờ đang được hưởng tình thương đó. Tôi là kẻ phản bội tình cha, đòi cha chia gia tài và không muốn ở trong nhà Cha. Không phải một lần ra đi như người con thứ. Tôi đã nhiều lần ra đi, nhưng mỗi lần trở về tôi được đón nhận tình thương dào dạt của cha như và có khi còn hơn lần đầu nữa.
Qua dụ ngôn này Chúa muốn dạy cho tôi: Tôi chiếm một vị trí quan trọng trong tình yêu của Thiên Chúa, dẫu tôi thế nào đi nữa. Khi tôi thống hối trở về, Thiên Chúa là Người Cha yêu thương & nhân từ, Ngài sẽ chạy đến ôm tôi vào lòng nhân từ của Ngài và dìm tội tôi trong vực sâu của lòng thương xót. Ngài phục hồi cho tôi mọi ân huệ của một người con, cho hưởng tình thân mật với Ngài. Trước khi tha thứ Ngài không đòi hỏi để thử xem tôi có trung thành không. Nhưng Ngài chỉ biết một điều duy nhất là tha thứ và thứ tha.
Ngài không muốn nhắc lại những chuyện đã qua để làm cho tôi thêm ô nhục. Khi phục hồi phẩm giá làm con của tôi, Ngài trao lại cho tôi tất cả tấm lòng cha yêu thương và xử với tôi như không có chuyện gì xẩy ra trong quá khứ. Ngài chỉ còn duy một ý nghĩ: con đã chết nay sống lại. Cái lỗi trước kia càng làm cha đau đớn thì sự trở về của tôi càng làm cho niềm vui tràn trề hơn.
Làm người nên khiêm tốn, nhưng không được khiêm tốn đến mức đánh mất lòng tự tin của mình.
Thiên Chúa ban cho tất cả mọi người 24 giờ, còn 24 giờ ấy có giá trị bao nhiêu là do mỗi người tự định lấy.
Xin cho tôi mỗi ngày cảm sâu hơn tình yêu của Thiên Chúa, cảm sâu hơn sự tha thứ vô bờ bến của Thiên Chúa, cảm sâu hơn hạnh phúc của kẻ sống trong tình thân hữu với Thiên Chúa a, cảm sâu hơn sự no lòng thỏa chí con tim nhân loại khi được ở bên Chúa và trong nhà Chúa.