Bức tường quen thuộc mọi người đều thấy,
Chung quanh tư gia xây chắn rào tường,
Giữ yên ổn cho đời sống bình thường,
Tránh những kẻ gian đột nhập phá hoại.
Bao người giàu có lại càng lo ngại,
Ông to bà lớn dinh thự khang trang,
BÀI THƠ CHO NƯỚC
1. Tôi sinh ra giữa lòng Cộng Sản
Và lớn lên dưới ảnh Bác Hồ
Bao nhiêu năm viết “Độc lập - Tự do...
và Hạnh phúc” nhưng chưa từng thấy thế.
2. Đất nước tôi có bao người tuổi trẻ
Đều lầm tin vào lịch sử Đảng truyền
BÀI THƠ “QUÊ NGHÈO” CỦA ĐẶNG XUÂN XUYẾN
VÀ NHỮNG CẢM NHẬN-
*
.
Quê tôi nghèo lắm
Vẫn lác đác nhà tranh
Vẫn tiếng thở dài những chiều giáp hạt
Vẫn bát cơm chan mồ hôi mặn chát
Cha cả đời lam lũ
Mẹ một đời chắt chiu
Khoai sắn vẫn len vào giấc ngủ
Nhậu say tỏ tình với 4 crush, cô gái đau đầu khi cả 4 người cùng đồng ý
TẠ TỘI TRƯỚC TÌNH YÊU
Tặng người nữ sinh yêu dấu của đời tôi
*
Đã xa lắm ! Tình xưa bùng cháy lại
Thưở mơ màng đâu còn nữa, em ơi !
Tóc anh nay nhiều sợi bạc rồi
Ông vua tuổi Hợi nước ta
Lên ngôi Mồng Một thật là giỏi giang
Phủ dụ tôn thất, dân, quan
Hoàng Đế Minh Mạng chăm ngàn việc công
Đinh điền thuế khoá canh nông
Quân sự kinh tế tinh thông trị vì
CHUÔNG CHÙA GIẢI THOÁT VANG NGÂN, MÕ CHÙA THANH THẢN BÂNG KHUÂNG ĐẤT TRỜI....
Ngày xuân trẩy hội Chùa Hương
Núi cao trùng điệp, con đường cheo leo
Khi vượt dốc, lúc leo đèo
Rừng mơ xanh thắm, hoa treo trắng ngần.
* Với thế giới Bạn chỉ có thể là một người,
Nhưng với một người Bạn có thể là cả thế giới.
*Những lúc thơm nồng bên ta là Bạn Đắng.
Nhưng lúc cay đắng vẫn bên ta đó là Bạn Đời.
Địa cầu thay đổi thời gian xoay vòng
Xuân về vạn vật khát mong
Tô hồng nắng ấm hừng đông chói lòa
Sắc mầu rực rỡ muôn hoa
Góp phần Năm mới chan hòa nơi nơi
Trẻ em chạy nhảy vui chơi
Áo quần xúng xính nô cười dễ thương
Tưng bừng nhộn nhịp bốn phương
Bánh trung bánh tét hoa hương bày bàn
Gia đình đầm ấm hân hoan
Bên đoàn con cháu quây quần sum suê
Không quên mỗi độ xuân về
Âm thầm lặng lẽ ề chề....lệ rơi
Gian truân vất vả không lời