Chúa nhật Ngày 17 Tháng 6 năm 2018 - Chúa Nhật 11 Quanh Năm - Năm B
Lẽ Sống Hôm Nay: Hãy bỏ qua những oán hờn
"Ta cho cây thấp mọc lên".
Trích sách Tiên tri Êdêkiel.
Đây Chúa là Thiên Chúa phán: "Chính Ta sẽ chặt ngọn cao nhất cây hương nam; Ta sẽ bẻ một chồi non từ ngọn mọc ra, và sẽ đem trồng nó trên núi cao chót vót. Ta sẽ trồng nó trên đỉnh núi Israel, nó sẽ đâm chồi, kết quả, và trở thành cây hương nam vĩ đại; các thứ chim trời đều đến ẩn náu dưới thân cây và làm tổ dưới tàn nó. Tất cả những cây rừng đều biết Ta là Thiên Chúa, Ta đã hạ cây cao xuống và cho cây thấp mọc lên. Ta đã làm cho cây tươi ra khô héo, và làm cho cây khô trở nên xanh tươi. Ta là Chúa, Ta đã phán và đã hành động". Đó là lời Chúa.
BÀI ĐỌC II: 2 Cr 5, 6-10
"Dù ra đi hay ở lại trong thân xác, chúng ta hãy sống đẹp lòng Chúa ".
Trích thư thứ hai của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côrintô.
Anh em thân mến, chúng ta hằng bạo dạn, vì biết rằng bao lâu sống trong thân xác này, là chúng ta lưu lạc xa Chúa, vì chưng nhờ đức tin, chứ không phải vì đã thấy, mà chúng ta tiến bước. Chúng ta cũng bạo dạn và ao ước thà lìa xa thân xác để ở cùng Chúa. Và vì thế, dù ở trong xác hay ra khỏi xác, chúng ta hãy cố gắng sống đẹp lòng Chúa. Bởi tất cả mọi người chúng ta đều phải phơi bày trước toà án của Đức Kitô, để mỗi người lãnh lấy thành quả đời sống mình, tuỳ mình đã làm lành hay đã làm dữ. Đó là lời Chúa.
ALLELUIA: Ga 8, 12
- Chúa phán: "Ta là sự sáng thế gian, ai theo Ta, sẽ được ánh sáng ban s ự sống". - Alleluia.
PHÚC ÂM: Mc 4, 26-34
"Người kia đã gieo hạt xuống đất, rồi đi ngủ, hạt giống mọc lên thế nào người đó cũng không hay biết".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng rằng: "Nước Thiên Chúa giống như người kia đã gieo hạt xuống đất: người đó ngủ hay thức, đêm hay ngày, hạt giống cứ đâm mầm và mọc lên thế nào người đó cũng không hay biết nữa. Đất tự nó làm cây lúa mọc lên: trước hết thành cây, rồi đâm bông, rồi kết hạt. Và khi lúa chín, người ấy liền gặt vì đã đến mùa ".
Người còn phán: "Chúng ta sẽ lấy gì mà hình dung nước Thiên Chúa? Hay dùng dụ ngôn nào mà so sánh nước đó được? Nước đó giống như hạt cải, khi gieo xuống đất thì nhỏ bé nhất trong tất cả các hạt trên mặt đất. Nhưng khi gieo rồi, nó mọc lên thành cây rau lớn nhất, và đâm những cành to, đến nỗi chim trời có thể tới núp bóng được". Người dùng nhiều dụ ngôn như thế mà rao giảng lời Chúa cho họ, tuỳ sức họ có thể hiểu được, và Người chỉ nói với họ bằng dụ ngôn, nhưng khi ở riêng với các môn đệ, Người giải thích tất cả cho các ông. Đó là lời Chúa.
Suy niệm: Thiên Chúa quan phòng đã “cài đặt” trong hạt giống một mầm sống và một tiến trình sinh trưởng. Khi hạt lúa được gieo vào lòng đất, nó sẽ theo tiến trình ấy mà nẩy mầm, mọc thành cây, làm đòng, trổ bông và kết hạt. Bên cạnh tiến trình ấy, Thiên Chúa còn làm mưa, chiếu nắng và bơm không khí cho cây lúa phát triển. Nếu không có bàn tay quan phòng của Thiên Chúa, nhà nông có vất vả gieo trồng và chăm bón cách mấy cũng chỉ tốn công vô ích. Tác giả thánh vịnh 126 đã kinh nghiệm điều này nên nói: “Ví như Chúa chẳng xây nhà, thợ nề vất vả cũng là uổng công.”
Mời Bạn: Xây dựng Nước Thiên Chúa là bổn phận của mỗi người, đồng thời cũng là ân huệ được tham gia vào chương trình cứu độ của Chúa. Ý thức điều đó để nung nấu lòng nhiệt tâm xây dựng Nước Thiên Chúa, đồng thời khiêm nhường nhìn nhận như thánh Phaolô: “Tôi trồng, anh A-pô-lô tưới, nhưng Thiên Chúa mới làm cho nó lớn lên” (1Cr 3,6). Công người trồng chẳng là gì, công người tưới cũng chẳng là gì. Công Chúa làm cho nó lớn lên mới là đáng kể.
Sống Lời Chúa: Khi làm một việc gì hãy nhắc nhở mình rằng mình làm việc này là để cộng tác vào công trình của Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa là Đấng Sáng Tạo và Quan Phòng, Chúa đã ban cho chúng con ân huệ được tham gia vào công trình của Chúa. Xin ban thêm cho chúng con lòng nhiệt tâm và tin tưởng vào sự quan phòng của Chúa.
Lẽ Sống Hôm Nay: Hãy bỏ qua những oán hờn
Một thương gia trong một thị trấn nhỏ nọ, có hai người con trai sinh đôi. Hai chàng trai cùng làm việc tại cửa hàng của cha mình. Khi ông qua đời, họ thay ông trông coi cửa hàng đó. Mọi mưahohongviệcl đều êm đẹp cho đến một ngày kia, khi một tờ giấy bạc biến mất.
Người em đã để tờ giấy bạc đó trên máy đếm tiền rồi đi ra ngoài với khách hàng. Khi anh quay lại, tờ giấy bạc đã biến mất.
Người em hỏi người anh: - Anh có thấy tờ giấy bạc đâu không?
Người anh đáp:
-Không!
Tuy thế người em vẫn không ngưng tìm kiếm và gạn hỏi:
- Anh không thể không đụng đến nó. Tờ giấy bạc không thể tự đứng dậy và chạy đi được! Chắc chắn anh phải thấy nó!
Sự buộc tội phảng phất trong giọng nói của người em. Căng thẳng bắt đầu tăng lên giữa hai anh em họ. Sự oán giận cũng theo đấy mà len vào. Không lâu sau một hố ngăn cách gay gắt và sâu thẳm đã chia cách hai chàng trai trẻ. Họ không thèm nói với nhau một lời nào.
Cuối cùng họ quyết định không làm chung với nhau và một bức tường ngăn cách đã được xây ngay giữa cửa hàng. Sự thù địch và oán giận cũng lớn lên tiếp theo 20 năm sau đó, lan đến cả gia đình của họ.
Một ngày nọ, một người đàn ông đỗ xe ngay trước cửa hàng. Ông ta bước vào và hỏi người bán hàng:
-Anh đã ở đây bao lâu rồi?
Người bán hàng đáp rằng anh đã ở đây cả cuộc đời. Vị khách nói tiếp:
-Tôi phải nói với anh điều này. 20 năm trước tôi đã đi xe lửa và tạt vào thị trấn này. Lúc đó tôi đã không ăn gì suốt ba ngày. Khi tôi đến đây bằng cửa sau và thấy tờ giấy bạc trên máy tính tiền, tôi đã bỏ vào túi mình rồi ra ngoài. Những năm qua tôi không thể quên điều đó. Tôi biết nó không phải là món tiền lớn nhưng tôi phải quay lại đây và xin anh thứ lỗi.
Người đàn ông lạ mặt ngạc nhiên khi thấy những giọt nước mắt lăn trên má của người bán hàng trạc tuổi trung niên này. Anh ta đề nghị:
-Ông có vui lòng sang cửa bên và kể lại chuyện này cho người đàn ông trong cửa hàng đó được không?
Rồi người đàn ông lạ càng ngạc nhiên hơn khi thấy hai người đàn ông trung niên, trông giống nhau, ôm nhau khóc ngay trước cửa hàng. Sau 20 năm, rạn nứt giữa họ đã được hàn gắn. Bức tường thù hận chia cắt hai anh em họ đã được đập bỏ.
Trong cuộc sống có những điều nhỏ nhặt vẫn thường xảy ra và vô tình chia cắt con người với nhau, những lời nói vội vàng không suy nghĩ, những lời chỉ trích, buộc tội hay những lời trách cứ oán hờn. Và khi đã bị chia cắt, họ có thể không bao giờ quay lại với nhau được nữa. phương cách tốt nhất để tránh những tình huống gây tổn thương này là bỏ qua những lỗi lầm nhỏ của nhau.
Điều này không dễ dàng nhưng cũng chẳng phải là quá khó khăn. Bỏ đi những bực dọc rồi bạn có thể sẽ ngạc nhiên khi thấy mình chẳng mất bao nhiêu năng lượng để xây dựng sự gắn bó với những người bạn yêu mến.
Trương Đình Quân biên soạn