Cô Tư Sài Gòn Đất nước mình quá ngộ... Formosa xả thải, làm cá chết ven bờ 4 tỉnh Miền Trung. Thế rồi, dân biểu tình, là bị công an và côn đồ đàn áp. Trong khi đó, nơi Biển Đông, ngư dân Việt bị đâm chìm tàu liên tục...
Các nhà thơ đa phản ứng ra sao?
Trước tiên, bài “Thơ Từ Vực Thẳm” của thi sĩ Nguyễn Quốc Thái sau khi nói chuyện cá chết đã nói chuyện băm xẻ quê hương... Sau đây là lời nhà thơ Nguyễn Quốc Thái.
THƠ TỪ VỰC THẲM Biển quăng quật vào bờ những con sóng phẫn nộ Bờ bãi quặn đau mùi cá chết Tự Do cạn kiệt hy vọng với đôi mắt thâm quầng Đọng chát những giọt lệ dự báo Cửu Long héo úa mùa nước nổi Những bông điên điển gầy guộc dật dờ Tiếng bìm bịp ven sông quẫy đạp khắc khoải vô vọng. * Chúng băm xẻ quê hương Tám Mươi Đồng một mét vuông tổ quôc 1 Yuan 2 Yuan Những tiếng trả giá lợm giọng tả tơi đất nước Những sườn đá đanh mặt vì nhục nhã Những đập nước trơ tráo như khối u ác tính. * Thế kỷ Hai Mươi – những năm Bẩy Tư, Bẩy Lăm, Tám Mốt… Mặt Biển Đông xanh mướt lấp lánh những oan hồn Thét gào đau đớn Hãy trả lại sông núi biển đảo tổ quốc ta Hãy cứu thoát mơ ước khỏi kìm kẹp Hãy trả Tự Do về lại Tự Do… * Mùa Thu hoen đỏ gục xuống bờ lịch sử nhiễm mặn Đêm Trung Thu trăng xấu hổ không về Em gục đầu lên vai anh bật khóc Ôi dòng sông ngả màu của ta có tiếng thở dài nào xót xa hơn. . Hà Tĩnh tháng 5, Sài Gòn yêu dấu 7.2016 NGUYỄN QUỐC THÁI
...
Trong khi đó, bài thơ “Đất Nước Của Ma Quỷ” của thi sĩ Bùi Chí Vinh trên vanviet.info, đăng lại từ Facebook của Bùi Chí Vinh. Từ vanviet.info này như sau.
.
ĐẤT NƯỚC CỦA MA QUỶ
Sau khi mất Ải Nam Quan, phân nửa thác Bản Giốc, ba phần tư quần đảo ở Biển Đông, ăn chất độc Formosa, uống bùn đỏ bauxite, ung thư ruột vì thực phẩm trái cây hóa chất Trung cộng, con người Việt Nam mới hiểu rằng mình đang sống trong địa ngục, trong một
ĐẤT NƯỚC CỦA MA QUỶ… . Đất nước toàn đồ giả Sống trên quê hương như không phải của mình Nếu là thật, sao chính quyền không chiến đấu Sao giặc đến nhà vẫn ngậm miệng làm thinh? . Sao giặc đến nhà, đàn bà vẫn đỏng đảnh thời trang Đàn ông vẫn kinh doanh trên bàn nhậu Con nít biết chửi thề cùng lúc với chơi game Đất nước đóng kịch phồn hoa như nói láo . Đất nước không còn giọt máu Quần đảo xanh xương hệt những nấm mồ Quân không điếu phạt thì làm sao khử bạo? Đường lưỡi bò mồm Tàu Cộng nhấp nhô . Đất nước toàn bọn vua quan bán nước nằm mơ Ngồi bó gối chờ Philippines kiện cáo Há miệng chờ sung ngậm trái đắng Formosa Ăn thịt lẫn nhau chẳng khác gì linh cẩu . Đất nước cuối cùng chỉ là hư ảo 90 triệu nhân dân như cọng rác bọt bèo Ai cũng mong mau đến ngày tận thế Gặt hết những gì ma quỷ đang gieo! . 18-7-2016 BCV
BÀI THƠ CHO NƯỚC
1. Tôi sinh ra giữa lòng Cộng Sản
Và lớn lên dưới ảnh Bác Hồ
Bao nhiêu năm viết “Độc lập - Tự do...
và Hạnh phúc” nhưng chưa từng thấy thế.
2. Đất nước tôi có bao người tuổi trẻ
Đều lầm tin vào lịch sử Đảng truyền
Thời gian ơi ! xin đừng trôi vội quá
Để cho ta thông thả kịp bước theo
Vì đường đời còn khúc khủy ngoặc nghèo
Có đôi khi ta leo trèo té ngã.
Thời gian ơi ! Hãy từ từ thông thả
Đừng vội vàng xô ngã bước chân ta
Hãy dìu nhau qua nắng gió phong ba
Chớ bỏ lại mình ta mà tội lắm.
Chúa cho con làm người- Rồi đem con vào đời- Với hồng ân nguồn sống - Dưới bầu trời an vui- -Chúa cho con làm người- Cho điạ cầu xanh tươi- Cho hồn con sống mãi- Đến muôn thuở muôn đời!- =/01 Tháng Ba 2014(Xem: 2242)
Sa Mạc Hồng/
Tôi khóc không phải vì tôi thất cử,
Mà tôi thương nước Mỹ sắp điêu linh,
Những kẻ ngu đem của cải dân mình,
Để dâng hiến cho ngoại bang vừa dạ.
Tôi khóc không vì tôi mất cả
Vì tôi thương dân Mỹ sẽ xác xơ,
Ánh hào quang nước Mỹ sẽ lu mờ
Chỉ còn lại bãi đầm lầy nước đọng .
Tôi khóc vì tôi đang còn sống
Với tình yêu tổ quốc cháy trong tim,
Mà tôi đành thúc thủ chịu đứng yên
Nhìn vận nước suy tàn không thể cứu.
Tôi khóc vì bản thân có đủ:
Nào gia đình, sự nghiệp thành công
Nhưng tôi mong dân Mỹ cũng như mình:
Đều được sống ấm no và hạnh phúc.
Tôi khóc bởi vì đã đến lúc,
Tôi phải rời lý tưởng của riêng tôi
Lý tưởng kia ấp tủ đã lâu rồi
Vì nước Mỹ tôi mong ngày thực hiện.
Tôi khóc vì tôi mong dân hiến
Chút lực tàn cho đất nước tôi yêu.
Dù chịu bao oan ức đắng cay nhiều,
Miễn cứu lại quê hương tôi hùng mạnh
Tôi khóc cả sau khi tôi chết
Mà biết rằng những kẻ đến sau tôi
Một tờ Giấy khai sinh
Đời bắt đầu từ đó
Khổ, vui.. rình lấp ló
Theo gót ta vào đời.
Rồi suốt bao năm trời
Miệt mài cùng sách vở
Phấn đấu cả một thời
Được mảnh bằng, ná thở!
Kế, nên chồng nên vợ
Một tờ giấy kết hôn
Từ đó xác lẫn hồn
Trói trăn vào ngục thất.
Xuôi dòng đời tất bật
Tranh đấu cùng bon chen,
Nhọc nhằn biết bao phen
Một tờ tiền '' xỏ mũi ''
Phải ra lòn, vào cúi
Mới được tờ '' thăng quan ''
Muốn ngó dọc, nhìn ngang
Phải bao lần khúm núm.
Bằng khen, ôi hí hửng
Danh dự được là bao!
Chút hư vinh sóng trào
Ai vỗ tay hoài mãi.
Tuổi chiều đời bải hoải
Đến phòng mạch mới hay.
Cầm giấy bịnh trên tay
Thở dài, từ nay khổ..
Khoảng cuối tháng 1 /2015 - có một bài thơ "Mai tôi đi " không đề tên tác giả được phổ biến khắp nơi - khiến nhiều người đọc sững sờ, về những lời tác giả sáng tác trong bài thơ, thấy buồn muốn khóc ! Vì tác giả biết trước sự ra đi của mình trong nay mai nên đã sáng tác bài thơ này bằng
Tiếng Anh và cũng chính tác giả đã chuyển sang Việt Ngữ, phổ biến trên Facebook .
Nay tôi được biết tác giả là:
Thái Thúc Hoàng Minh (quay phim) - con ruột của cố đạo diễn Thái Thúc Nha (Alfa Film) trước 1975 - Nay tác giả đã qua đời :
Ngày 13 tháng 2 năm 2015-Tại Đà lạt -
Tác giả Thái Thúc Hoàng Minh là Cậu ruột của nữ ca sĩ & tài tử Thanh Lan (hiện ở Cali) - Ngoài ra, tôi được biết Thái Thúc Hoàng Minh đã từng sinh sống ở Nam Cali - Không hiểu tại sao lại bỏ Nam Cali về sống ẩn dật tại Đà lạt , khoảng 9 năm trước khi chết.
Nếu chỉ có, một ngày tròn để sống,
Phải chăng ta, đã sống quá vội vàng,
Ngày qua ngày, bao sự việc ngổn ngang,
Thật nhanh quá, thời gian như biến mất!
Nếu chỉ có, một ngày còn duy nhất,
Có phải chăng, còn bao chuyện để làm,
Ta có buồn, có hối tiếc gì không,
Khi cuộc sống, chỉ còn là khoảnh khắc!
Nếu chỉ có, chút thời gian lượm nhặt,
Ta ước gì, ta dùng nó hết cho,
Những việc lành, giúp kẻ đói được no,
Đem hạnh phúc, cho những người bất hạnh!
Đừng nên sống, một cuộc đời tẻ lạnh,
Hãy vui mừng, qua từng phút từng giây,
Hãy đón nhận, những ơn phước mỗi ngày,
Từ tay Chúa, Đấng hằng luôn chăm sóc!
Đừng nên sống, với tâm hồn nặng nhọc,
Đừng dỗi hờn, đừng cay đắng dài lâu,
Đừng để cho, ma quỷ được dịp vào,
Nó phá hoại, tâm hồn ta tan nát!
Hãy thanh thản, cho linh hồn dịu mát,
Hãy vui lên, để nhìn biết mọi người,
Yêu tha nhân, ta chia sẻ giúp đời,
Sống như thể, mọi ngày là ngày cuối
Lời Tri ân muộn màng.
Đã biết bao mùa cây đổ lá
Thầy, cô bè bạn kẻ khuất - còn
Phần tư thế kỷ - xa xăm quá
Nghĩa thầy, cô vẫn mãi sắt son
Ngồi đây mái điểm màu sương muối
Chạnh nhớ dáng cô - cánh hạc gầy
Lời người chắp cánh, em rong ruỗi
Một thuở hoa niên mộng ước đầy.
Giờ em xa nửa vòng trái đất
Mà ngỡ ngày xưa cậu học trò
Hoài bão, ước mơ đầy ngăn cặp
Áo, tiền, cơm, gạo chẳng hề lo
Chiều nay mây dịu về quanh phố
Mỏi cánh chim thu lạc khuất ngàn
Vọng hoàng hôn ngát sau ngàn lá
Rộn lòng trong tiếng guốc trường tan
Thưa lại thầy cô em đi nhé!
Trường học trường đời bấy cách xa
Gõ nhịp tim em dù rất khẽ
Cho chút tin yêu dẫu nhạt nhoà.
20/11/2017
Nhớ về thầy cô, kính gửi thầy cô, thân tặng bạn bè ngày tri ân.
Phạm Toàn
Chúng ta cám ơn nhau vì đã luôn tin tưởng, dẫu biết rằng mình không đáng được như thế. Chúng ta cám ơn nhau vì đã làm và nghĩ ra những điều tốt đẹp cho nhau. Chúng ta cám ơn nhau vì đã trao tặng cho nhau nụ cười và lời động viên khích lệ. Chúng ta cám ơn nhau vì đã quan tâm, lắng nghe và thấu hiểu những suy nghĩ của nhau. Chúng ta cám ơn nhau vì những biến cố đã xãy ra cho nhau và cho thế giới để biết giới hạn về con ngươi. Chúng ta cám ơn nhau vì những vấp ngã được chỗi dậy và những giọt nước mắt sâu kín trong lòng để chúng ta cứng cáp hơn và trưởng thành hơn. Chúng ta cám ơn nhau vì những dối gian, lọc lừa, nhỏ nhen, ích kỷ của người khác để giúp nhau tập sống bao dung và tha thứ hơn. Chúng ta cám ơn nhau vì đã cho nhau những lúc được bình an, vui khoẻ trong một năm qua.
"Trăm năm bùn vẫn là bùn
Ngẫm ra mới thấy trong bùn có sen
Trăm năm sen vẫn là sen
Ngẫm ra mới biết sen thơm nhờ bùn"
Ao chung hương sẽ thơm chung
Bùn nuôi sen lớn ung dung với đời
Khiết trinh, trong sáng chói ngời
Xin đừng phụ nhé công người nuôi sen
"Trong đầm gì đẹp bằng sen
Lá chen bông trắng lại xen nhị vàng
Nhị vàng bông trắng lá xanh
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn"
Ngẫm ra mọi nghĩa tương phùng
Nên đừng xem trọng mình bùn hay sen
Hương đời có cả bùn, sen
Bao phen vinh nhục mới nên một đời
Hôm nay ngồi ngắm đất trời
Viết nên triết lý cuộc đời vậy thôi
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.