Mexico có một hòn đảo nổi tiếng thế giới mang tên “hòn đảo búp bê”. Đúng như tên của nó, hòn đảo là thế giới tĩnh mịch của cây cối và búp bê. Những con búp bê này không hề dễ thương mà thậm chí còn khiến người ta "rợn tóc gáy". Nhiều người đã biết về hòn đảo búp bê ma quái này, vậy nhưng ít ai biết được, ẩn sau nó lại là một câu chuyện thương tâm về tình cảm của một người cha dành cho con.
Don Julian Santana, một người sống ẩn dật, đã từ bỏ thế giới và gia đình của mình để sống trên hòn đảo này và cống hiến 50 năm cuối đời của mình để làm nên đảo búp bê La Isla de la Munecas. Người ta đoán rằng ông làm điều này vì cô con gái nhỏ quá cố của mình. Cô bé đã chết đuối trên một con kênh ở đảo. Ông Julian từ đó biến nơi đây trở thành vùng đất kỳ quái và đáng sợ.
Nơi đây, con mắt của những con búp bê rách nát ám ảnh mỗi bước chân của bất cứ người nào đến hòn đảo lạ lùng này.
Don Julian bị cho là người có cuộc sống tách biệt khỏi thế giới. Từ sau cái chết của con gái ở một con kênh gần đó, Don Julian hàng ngày chỉ đi thu lượm những con búp bê cũ từ bãi rác và treo những con búp bê có bộ mặt ghê rợn như vậy lên cây.
Những lần duy nhất Julian xuất hiện với thế giới bên ngoài là để đi thu lượm búp bê cũ, hỏng từ bãi rác hoặc đổi chác với những người thu lượm đồ phế liệu. Ông đưa cho họ những hoa trái, rau củ mà ông trồng được trên đảo và đổi lại họ cho ông búp bê cũ.
Theo thời gian, số lượng đồ chơi này tăng lên tới hàng nghìn con. Không chỉ trên cây mà khắp nơi mọi chốn đều có sự xuất hiện của búp bê ma với những phần khuyết thiếu đáng rợn trên cơ thể: mất mắt, trọc đầu, cụt chân tay….
Vào năm 2001, người ta phát hiện Don Julian suýt chết đuối cũng ở ngay trong cái kênh bao quanh nhà mà con gái ông gặp nạn trước đó.
Don Julian đã không còn tồn tại với thế giới bên ngoài, nhưng hình ảnh trên khuôn mặt bị rách nát của những con búp bê vô hồn, trong những tư thế kỳ dị của sự tra tấn và hình phạt của con người, bị treo trên những thân cây trên đảo vẫn còn sống mãi.
Một số người dân địa phương nói rằng hồn của cô bé chết đuối đã nhập vào những con búp bê,vì thế những con búp bê có thể di chuyển, mở được mắt thậm chí còn thì thầm với khách tham quan.
Một bức hình của Don Julian được treo trên bức tường gỗ của một ngôi nhà trên đảo.
Nhiều người nói rằng khi xưa ông Julian không thích có người lạ tới đảo nên đã treo những hình thù búp bê đáng sợ kia lên để dọa những người khách tò mò từ phương xa tới.
Vào năm 2001, ông Julian qua đời vì tuổi già nhưng lối “thiết kế” mà ông đã tạo ra trên đảo vẫn còn ở lại. Những khuôn mặt búp bê vô hồn, những chân tay búp bê treo lủng lẳng khắp đảo gợi nhớ tới những màn hành hình man rợ thời trung cổ.
“Hòn đảo ma ám” từ đó nhanh chóng trở thành điểm đến hấp dẫn du khách, đặc biệt là giới trẻ và những người hiếu kỳ. Rất nhiều người đã tìm tới đây để được trải nghiệm cảm giác sợ hãi.
Nhưng sau khi trở về từ hòn đảo kỳ dị này, nhiều người đã bị ám ảnh dai dẳng trong thời gian dài bởi ánh mắt như có hồn của những con búp bê khuyết tật…
Nhiều du khách đến tham quan đều bị choáng ngợp bởi khuôn mặt những búp bê trẻ con đã chết. Những con mắt vẫn nhìn chằm chằm vào những người đi qua cứ như thể họ phải có trách nhiệm về cái chết của chúng vậy.
Hiện nay, hòn đảo này đang được gia đình ông Barrera trong nom và được coi là một trong những nơi đáng sợ nhất thế giới. Ánh mắt vô hồn của những con búp bê tàn tạ luôn dõi theo du khách trên mỗi bước đi…
Những con búp bê ở trên đảo bị vùi dập bởi sương gió, mưa bão càng khiến chúng trở nên tàn tạ.
Xác búp bê treo đầy trên khắp các cành cây, dây chăng ngang dọc trên đảo.
Búp bê vướng cả vào các thân cây.