Từ Nhà Tù, Tù Nhân Lương Tâm Đặng Xuân Diệu Kêu Cứu - Nhà cầm quyền cấm xuất cảnh và câu lưu phóng viên Anna Huyền Trang, VRNs - Thạc sỹ Nguyễn Tiến Trung được trả tự do

14 Tháng Tư 20142:00 CH(Xem: 2633)

Từ Nhà Tù, Tù Nhân Lương Tâm Đặng Xuân Diệu Kêu Cứu

blank
VRNs(11.4.2014) – Sài Gòn – “Hiện nay sức khỏe của Diệu rất yếu. Diệu kêu cứu những người yêu chuộng công lý và hòa bình hãy quan tâm đến Diệu. Ngày 09.04.2014, Diệu tuyệt thực đến ngày thứ 16, để phản đối cán bộ K3 trại 5 Yên Định, Thanh Hóa đã không giải quyết các đơn khiếu nại của Diệu vào ngày 24.12.2013.” Ông Hà, anh trai của Đặng Xuân Diệu, một trong 14 TNCG và TL, cho VRNs biết sau chuyến thăm nuôi của gia đình vào ngày 09.04.2014.

Ông Hà khẳng định: “Cán bộ trại giam Thanh Hóa cho tôi biết, đến trưa ngày 09.04 Diệu vẫn chưa nhận cơm của trại giam và Diệu đã tuyệt thực 16 ngày.”

Trong chuyến thăm nuôi này, cán bộ trại giam không cho gia đình gặp Đặng Xuân Diệu với lý do “trong trại giam, Diệu vẫn khẳng định Diệu vô tội, không chịu mặc áo phạm nhân, cho nên cán bộ trại giam không cho Diệu thăm gặp gia đình. Và tháng 3 nay Diệu cũng không được gọi điện thoại về nhà.” Ông Hà cho biết.

Những thông tin về Đặng Xuân Diệu được cán bộ trại giam thông báo ra bên ngoài chủ yếu bằng văn bản. Ông Hà nói: “Diệu luôn làm việc với cán bộ trại giam bằng văn bản. Do đó, [hôm thăm nuôi vừa rồi], cán bộ đưa cho tôi đọc, không cho mang về và bắt tôi ký nhận vào nội dung văn bản đó.”

Ông Hà lo lắng: “Tôi lo nhất sức khỏe của Diệu. Em tôi vô tội, vậy tại sao họ lại giam lâu như thế, không giải quyết các đơn khiếu nại của Diệu, không cho Diệu gặp luật sư, đơn gia đình gửi vào cho Diệu cũng không cho gửi, thư của Diệu gửi về cho gia đình họ cũng không cho… Từ khi Đặng Xuân Diệu bị bắt giam cho đến nay, gia đình mới chỉ được thăm gặp Diệu một lần duy nhất hồi tháng 12.2012, tại trại tạm giam Hà Nội.”

Anh Đặng Xuân Diệu bị bắt giam vào ngày 30.07.2011, tại Sài Gòn. Vào ngày 09.01.2013, trong phiên tòa sơ thẩm, tòa án tỉnh Nghệ An tuyên án anh Đặng Xuân Diệu 13 năm tù giam, với tội danh “âm mưu lật đổ chính quyền nhân dân” theo Điều 79 BLHS. Trong phiên tòa này, anh Diệu đã từ chối luật sư bào chữa vì anh Diệu khẳng định, anh vô tội và tự bào chữa.

Trong thời gian kháng cáo, quản giáo và cán bộ trại giam đã cố tình không cho anh Diệu kháng cáo như nhận định của luật sư Hà Huy Sơn, luật sư bào chữa cho anh Diệu, gửi tới Tòa án và VKS tối cao hồi ngày 11.04.2013.

Anh Đặng Xuân Diệu là một trong những người ký tên phản đối khai thác bauxite Tây Nguyên, yêu cầu nhà cầm quyền trả tự do cho Luật sư Cù Huy Hà Vũ, biểu tình chống Trung Quốc xâm lược Hoàng Sa – Trường Sa.

Theo trang Mạch Sống, vào cuối tháng 3.2014 vừa qua, cộng đồng người Việt tại Hải ngoại có “Chiến Dịch Đòi Tự Do Cho Tù Nhân Lương Tâm Việt Nam”, nhằm vận động Hạ Viện lẫn Thượng Viện Hoa Kỳ đặt điều kiện nhân quyền vào cuộc thương thảo Hợp Tác Xuyên Thái Bình Dương (TPP) với Việt Nam, và điều kiện tiên quyết vẫn là trả tự do cho mọi tù nhân lương tâm.
Pv VRNs


Thạc sỹ Nguyễn Tiến Trung từng tu nghiệp công nghệ thông tin tại Pháp.

 Thạc sỹ Nguyễn Tiến Trung

BBC - Một nhà bất đồng chính kiến và tù nhân chính trị trẻ tuổi của Việt Nam, Thạc sỹ công nghệ thông tin Nguyễn Tiến Trung đã được thả tự do sau gần 5 năm bị tù giam và đã về tới nhà riêng ở Sài Gòn hôm 12/4/2014.

Hôm thứ Bảy, Tiến Trung nói với BBC anh nhân được quyết định thả tự do bất ngờ trong khi đang đi lao động và cho hay anh đã phải ký một số giấy tờ cam kết trước khi về đoàn tụ với gia đình.

Nhà hoạt động cho biết đầu tháng này, anh đã được ban Giám đốc Trại giam cho biết anh có thể được cứu xét đặc xá trong đợt 30/4 năm nay, nhưng không ngờ đã được ra tù nhanh trước kỳ hạn đó.

Thạc sỹ cho hay trong thời gian ở tù, anh được đối xử 'tốt', tuy bị giam giữ 'cách ly tuyệt đối'.

Tiến Trung nói với BBC hiện tại anh cần thời gian để nắm bắt tình hình trước khi ra quyết định sẽ làm gì trong thời gian tới đây, nhưng không ngoại trừ anh có thể cứu xét việc nhận lời mời đi tu nghiệp ở nước ngoài để nâng cao trình độ, nếu có cơ hội.

Mở bằng chương trình nghe nhìn khác

Nhà hoạt động vì dân chủ nói anh rất mừng được đoàn tụ cùng gia đình, nhưng cũng mong muốn và hy vọng những người tù khác như Trần Huỳnh Duy Thức, Tạ Phong Tần, Điếu Cày - Nguyễn Văn Hải v.v... cũng sớm được trao trả tự do.

Trước đó bà Lê Thị Minh Tâm cũng nói với BBC con trai của bà đã được chính quyền trao quyết định thả tự do vào đầu giờ sáng thứ Bảy và đã về tới nhà, mà gia đình không hề được biết trước vào lúc 10h kém năm phút cùng ngày.

Bà Tâm nói: "Khi mà Trung về chúng tôi rất là mừng bởi vì chúng tôi rất bất ngờ, bất ngờ ghê gớm lắm vì không có một thông tin nào cả,

"Thậm chí như Trung, sáng nay là Trung cũng không biết luôn, Trung vẫn đi lao động bình thường, thế rồi giữa chừng cán bộ mới gọi vào mới trao quyết định,

"Người ta đưa Trung về phường, bàn giao cho phường, xong rồi Trung tự thuê xe ôm về nhà, thế thì khi Trung về tới cổng nhà, Trung nhòm vô, thì trong nhà mới nhìn thấy là mừng vô cùng vì không tin vào mắt mình nữa."

'Vẫn khỏe'

"Tình hình VN bây giờ cũng có thay đổi... cụ thể là anh Cù Huy Hà Vũ cũng đã được ra rồi, được đi Mỹ rồi. Và một số những trường hợp khác và một số thông tin ở trên thông tin đại chúng, tôi thấy cũng cởi mở hơn, cho nên với sự đấu tranh của đồng bào trong nước, cũng như ngoài nước, thì tôi thấy tình hình cũng có thay đổi và tôi nghĩ... đó là một trong các nguyên nhân mà Trung được về"

Bà Lê Thị Minh Tâm (mẹ Tiến Trung)

Về sức khỏe của con trai mình, bà Tâm cho biết thêm chi tiết:

"Sức khỏe thì Trung vẫn khỏe thế nhưng mà trong một số vấn đề cơ bản của sức khỏe thì rồi từ từ sẽ đi khám bệnh cho Trung để xem tình hình cụ thể như thế nào."

Hôm thứ Bảy, ông Nguyễn Tự Tu, cha của Nguyễn Tiến Trung cũng nói với BBC Tiến Trung có sức khỏe tốt 'vì ở trong trại giam vẫn thường xuyên lao động và tập thể dục."

Khi được hỏi về lý do vì sao con trai của mình được trao trả tự do, bà Tâm, mẹ Tiến Trung, nói:

"Tôi cũng không biết rõ chính xác như thế nào, nhưng thực ra tình hình Việt Nam bây giờ cũng có thay đổi, tôi cũng thấy rõ ràng là như vậy, cụ thể là anh Cù Huy Hà Vũ cũng đã được ra rồi, được đi Mỹ rồi,

"Và một số những trường hợp khác và một số thông tin ở trên thông tin đại chúng tôi thấy cũng cởi mở hơn, cho nên với sự đấu tranh của đồng bào trong nước, cũng như ngoài nước, thì tôi thấy tình hình cũng có thay đổi và tôi nghĩ Trung về, thì đó là một trong các nguyên nhân mà Trung được về."

'Ba lần giảm án'

Vụ án Lê Công Đinh
Ba trong số bốn bị cáo trong vụ án Lê Công Định tới nay đã được trả tự do.

Thạc sỹ Tiến Trung, sinh năm 1983, bị bị chính quyền Việt Nam bắt giữ ngày 07/7/2009 với tội danh bị cáo buộc là "hoạt động chống chính quyền nhân dân" và qua ba lần được giảm án, mỗi lần sáu tháng, đã ngồi tù tổng cộng 4 năm 9 tháng 5 ngày, theo gia đình.

Mẹ của Tiến Trung cho hay hôm 2/4 vừa qua, gia đình đã vào thăm nuôi lần cuối cùng, nhưng tuyệt nhiên không được ai thông báo con trai có thể được ra tù đợt này.

Tiến Trung là người thứ ba trong cùng vụ án với Luật sư Lê Công Định đã được trao trả tự do, trong đó người được ra tù đầu tiên là ông Lê Thăng Long, tiếp theo là ông Lê Công Định.

Ông Trần Huỳnh Duy Thức hiện vẫn chưa được trao trả tự do.

Ngày 20/01/2010, Thạc sỹ Tiến Trung đã bị tuyên án bảy năm tù và ba năm quản thúc với tội danh "hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân", vi phạm khoản 1 điều 79 bộ Luật Hình sự Việt Nam. Những bị cáo khác trong buổi xét xử cũng bị tuyên án tù giam từ 5 đến 16 năm tù.

Bà Tâm cho hay sau khi hai ông Lê Thăng Long và Lê Công Định ra tù, gia đình bà đã tiếp cận các ông để hỏi thăm về tình hình của Tiến Trung, bà cho hay các ông Long và Định đều chia sẻ hy vọng mong Tiến Trung sẽ sớm được đoàn tụ với gia đình.

Cùng hôm thứ Bảy, một tù nhân chính trị khác, ông Vi Đức Hồi cũng đã được trao trả tự do và đã về đoàn tụ với gia đình.



Nhà cầm quyền cấm xuất cảnh và câu lưu phóng viên Anna Huyền Trang, VRNs

VRNs 
(14.04.2014) – Sài Gòn – An ninh cửa khẩu sân bay Tân Sơn Nhất đã chặn, cấm xuất cảnh và câu lưu phóng viên Anna Huyền Trang của Truyền thông Chúa Cứu Thế Việt Nam, lúc 21:30, ngày 13.04.2014.

140413008Những viên an ninh làm việc đã cấm xuất cảnh và đòi thu hộ chiếu, nhưng không đưa ra được văn bản có hiệu lực nào cho biết nhà hữu trách cấm phóng viên Huyền Trang xuất cảnh và bị tịch thu hộ chiếu.

Phản ứng với việc làm sai luật này, phóng viên Huyền Trang đã không chấp nhận biên bản, và đòi các nhân viên thừa hành phải trưng ra văn bản cấm xuất cảnh. Lúc ấy họ bảo Huyền Trang liên lạc với công an thành phố. Cô Trang không đồng ý, vì đó là trách nhiệm nội bộ của họ. Họ đã liên lạc một thời gian dài.

Sau đó, họ bắt giam cô Trang vào một căn phòng khác, có hai nữ an ninh canh. Đến lúc 23:30, ba nam an ninh đã vào đánh, kẹp cổ phóng viên Huyền Trang, và lôi ra ngoài trước sự chứng kiến của rất đông dân chúng,và bạn hữu của phóng viên này.

Như vậy, không hề có biên bản và quyết định hay bất kỳ văn bản hợp luật nào đã được thực hiện trong việc cấm xuất cảnh và thu hộ chiếu của phóng viên Huyền Trang. Hành động này đi ngược lại với quyền tự do đi lại của công dân đã được Hiến định.

Đây là việc làm đã diễn ra thường xuyên, gần đây, đối với một nước là thành viên Hội đồng nhân quyền Liên Hiệp Quốc, đang vận động 11 nước khác chấp nhật thông qua thỏa thuận để trở thành thành viên chính thức của Hiệp ước thương mại xuyên Thái Bình Dương (TPP).

Nhân đây, chúng tôi xin gởi đến quý vị một chút chia sẻ của Huyền Trang về lý do “Tại sao tôi lại chọn con đường hoạt động truyền thông”

PV. VRNs

Mục đích tôi làm truyền thông để loan báo Tin mừng và dấn thân cho người nghèo, người bị bỏ rơi, người không có tiếng nói… vì tôi là một người Kitô hữu, con cái của Chúa.

Tôi tham gia các hoạt động truyền thông vào cuối năm 2011. Trong những năm đầu, tôi còn bỡ ngỡ, chưa có khái niệm thế nào là dân oan, tù nhân lương tâm chính trị, chế độ Việt Nam Cộng Hòa, Trung Quốc xâm chiếm Hoàng Sa – Trường Sa của VN… Lúc đó, đối với tôi đất nước VN chỉ có một đảng cs và ông Hồ.

Sau những trải nghiệm trong các chuyến tác nghiệp của VRNs cùng với niềm tin tưởng của các Cha trong Ban quản trị VRNs, các ngài đã giao cho tôi phụ trách chương trình VNTQ, là một chương trình chuyên bình luận về các sự kiện VN. Từ đó, tôi đã tiếp cận được nhiều nguồn thông tin trái chiều khác nhau, tiếp xúc được nhiều người yêu chuộng Công lý và Hòa Bình trong cũng như ngoài nước. Đặc biệt, tôi có nhiều cơ hội trò chuyện và lắng nghe những nỗi oan khuất của những người nghèo bị bỏ rơi và không có tiếng nói như Dân oan, thân nhân gia đình và các tù nhân lương tâm,… Hoặc cảm nghiệm được sự ý chí, tính khí phách kiên cường của các cựu tù nhân lương tâm mà tôi may mắn có dịp tiếp xúc. Nơi những con người ấy, tôi cảm nghiệm được nguồn sức sống mới trong sự khốn cùng và bĩ cực của chính cuộc sống của họ. Điều này, đã đánh động, thúc đẩy tôi chọn người nghèo, tù nhân lương tâm, dân oan… trong hành trình Đức tin của tôi, để sẵn sàng và khiêm nhường đón nhận Chúa trong thử thách mới.

Tôi thiết nghĩ, những gì tôi đã nói ở trên mang tính lý luận vả cảm tính của con người, không mang lại nguồn sức mạnh nội tâm cho tôi dấn thân trên con đường dài. Nỗi lo sợ bị trả thù, bị đánh đập, sách nhiễu, bỏ tù vẫn đeo bám tôi mỗi ngày. Nhưng sau biến cố, tôi bị câu lưu trong thời gian ngắn ngủi hồi cuối tháng 10.2012, tại phường Cầu Kho – Q1- Sài Gòn, tôi thực sự được biến đổi vì chính Chúa Giêsu và Đức Mẹ Maria đã cứu thoát tôi khỏi sự dữ. Chúa Giêsu và Đức Mẹ đã ở bên tôi.

Ngay sau đó, tôi được một người bạn tặng cho tôi cuốn sách “Đường Hy Vọng” của Đức cố Hồng Y Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận. Một vị Hồng y bị nhà cầm quyền cs biệt giam trong suốt 13 năm trời không thông qua một phiên tòa xét xử và sau khi ra khỏi nhà tù, ngài đã bị trục xuất ra khỏi đất nước VN. Trong suốt thời gian bị biệt giam, ngài đã sống trọn con đường mới Chúa trao và ngài đã làm con đường ấy tràn đầy hy vọng, đầy sự yêu thương nơi ngục tù tưởng như vô vọng. Chính năm tháng đó, ngài đã biến đổi được nhiều loại người và giúp họ nhận biết Chúa. Ngài mất vào ngày 16.09.2002. Và, hiện nay, ngài đang trong quá trình được phong thánh.

Đó là nguồn nội lực thôi thúc tôi dấn thân trong sứ mạng truyền thông cho người nghèo, những người bị gạt ra bên lề xã hội và không có tiếng nói.



Vạch mặt tên Việt gian cộng sản hành hung blogger Nguyễn Hoàng Vi

blank

Khuôn mặt viên an ninh mật vụ đi xe biển số 54-T5 4753 đã đánh blogger Nguyễn Hoàng Vi tối ngày 12/4/2014.

Bạn đọc Danlambao - Lúc 19h20', tối ngày 12/4, blogger Nguyễn Hoàng Vi cùng con trai đi xe ôm từ nhà đến sân Kỳ Hòa để tham dự trận đá bóng của No-U SG. Như thường lệ, cô bị 3 viên an ninh mật vụ đi trên 2 chiếc xe gắn máy lẽo đẽo theo bám từ khi bước chân ra khỏi nhà. Khi hai mẹ con đi đến đường Thạch Lam (Tân Phú), một viên an ninh đi xe mang biển số 54-T5 4753 chạy vượt lên, rồi bất ngờ đưa tay tát mạnh vào mặt Hoàng Vi. 

Dù bị bất ngờ, cô vẫn bình tĩnh xuống xe để đưa điện thoại chụp lại khuôn mặt của viên công an vừa đánh mình. Lập tức, viên công an này càng tỏ ra hung hăng và lớn tiếng đe dọa “mày mà đưa lên facebook thì đừng có trách tao”.

Hoàng Vi đang mang thai hơn 4 tháng, e ngại hành vi côn đồ của viên công an có thể gây nguy hiểm đến đứa con trong bụng nên cô vội càng tri hô và kêu cứu. Do sợ người dân xung quanh kéo đến nên nhóm an ninh, mật vụ này vội vàng lên xe bỏ chạy.

Được biết, viên an ninh côn đồ (trong ảnh) cũng chính là kẻ đã đánh blogger Nguyễn Tiến Nam (Binh Nhì) một cách tàn bạo khi anh đến tham dự phiên tòa xử Điếu Cày. Chính hắn cũng là kẻ thường lẽo đẽo đi theo và nhiều lần hăm dọa blogger Hoàng Dũng CĐVN cách đây không lâu.

Trước nhà Hoàng Vi, những viên ninh này luôn thay ca nhau từ 6h sáng đến 10h đêm mỗi ngày. Mỗi khi tại Sài Gòn có các sự kiện lớn thì họ chốt chặn và canh giữ cả đêm, mỗi ca từ 4 đến 6 người đóng quân tại quán cafe ngay đầu ngõ ra vào nhà cô.

Mỗi lần cô đi ra khỏi nhà, lúc thì cô bị 2-3 người đi theo, có khi lên đến 6 người. Thậm chí có lần cô đi khám thai cũng bị những người này vào tận bên trong phòng khám để theo dõi và nghe ngóng.

Nhiều lần, Hoàng Vi vẫn vượt thoát sự đeo bám của nhóm an ninh, mật vụ khi cần thiết để tham dự và tổ chức các hoạt động nhân quyền.

Với bản tính côn đồ, lực lượng an ninh mật vụ thường xuyên ra tay hành hung cô khi có cơ hội thuận tiện.

Sau mỗi lần đánh người và bị ghi lại hình ảnh đưa lên truyền thông, các viên an ninh này càng “điên tiết”, sẵn sàng trả thù bằng cách tấn công để lại thương tích nặng nề không chỉ cho riêng đối với Hoàng Vi mà đối với bất kỳ nhà hoạt động nào.

Những người an ninh này, không biết nhận thức về luân lý và đạo đức ra sao mà luôn sẵng sàng tấn công và hành hung bất kể đó là ai, từ phụ nữ lớn tuổi cho đến những người con gái mới lớn như đã từng làm đối mẹ và em của Hoàng Vi và rất nhiều người khác.

Những người an ninh này, không biết khi vào ngành côn an, họ được đảng giảng dạy cho “an ninh quốc gia” là gì và được đãi ngộ ra sao, mà chấp nhận dễ dãi cho mình đi một công việc dở hơi là lẽo đẽo đi theo người khác cả ngày lẫn đêm, mắt láo liên như đang chuẩn bị trôm cắp.

Những người an ninh này, không biết họ sẽ kể với vợ con của mình như thế nào về công việc hằng ngày này của mình? Vì một đứa bé học hết tiểu học cũng đủ nhận thức để cười vào mặt mấy ông an ninh nào xem những việc làm này là để “bảo vệ an ninh quốc gia”.

Trong các chế độ độc tài toàn trị như chế độ cộng sản thì họ không từ bất cứ thủ đoạn tệ hại nào để nhắm vào các nhà hoạt động dân chủ và nhân quyền.

Và những viên an ninh mật vụ với bản tính côn đồ là đối tượng ưu thích của nhà cầm quyền, đặc biệt là khả năng dễ điều khiển, dễ sai khiến và dễ bán linh hồn cho tội ác nhằm duy trì chế độ độc tài.

Dù bị nhà cầm quyền thường xuyên dùng an ninh côn đồ đánh đập, ngăn chặn và cô lập, nhưng nhà hoạt động Nguyễn Hoàng Vi vẫn đứng vững. Bất chấp những thủ đoạn đê hèn, cô tiếp tục can đảm dấn thân theo tiếng gọi lương tri và lý tưởng để bảo vệ và thúc đẩy nhân quyền tại Việt Nam.

blank



i.

Huyền Trang, VRNs





Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
Trước khi Michael Phương Minh Nguyễn, công dân Mỹ gốc Việt, phải ra tòa tại Thành phố HCM vào ngày 24/6 với cáo buộc “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền”, gia đình ông ở California và những người quan tâm, trong đó có những dân biểu Mỹ, đã hy vọng rằng ông sẽ được trục xuất về Mỹ để đoàn tụ với gia đình ngay sau phiên tòa. Nhưng mọi hy vọng đã bị dập tắt ngay sau phiên tòa khi Michael Phương Minh Nguyễn bị tòa tuyên 12 năm tù và chỉ bị trục xuất sau khi đã thi hành án. Ngay sau phiên tòa, Đại sứ quán Hoa Kỳ ở Việt Nam đã lên tiếng bày tỏ sự thất vọng và cho biết
“Một ngàn năm đô hộ giặc Tàu” mà người Việt không bị đồng hóa, nhưng chỉ có 70 năm mà đảng CSVN có khả năng diệt chủng dân tộc Việt Nam. “Dân biết, dân bàn, dân làm, dân kiểm tra” chỉ là khẩu hiệu lừa bịp nhân dân mà thôi. Các trí thức, văn nghệ sĩ và nhân dân đừng hy vọng được bọn thái thú địa phương lắng nghe và thực hiện theo ý dân.
Nhiều nhân vật bất đồng chính kiến, nhiều nhà hoạt động nhân quyền đã bị đưa ra xét xử trong những phiên tòa chóng vánh, kết án nặng nề mà luật sư bào chữa chỉ ra những sai phạm trong tiến trình tố tụng…......Trong một số vụ án hình sự xét xử đối với những tội danh về xâm phạm an ninh quốc gia mà tôi có dịp tham gia bào chữa với tư cách là luật sư, thì hồ sơ truy tố không có chứng cứ hoặc chứng cứ không thuyết phục. Nhưng tất cả đều dễ dàng được tòa án chấp nhận là chứng cứ hợp pháp để kết tội và tuyên hình phạt rất nặng.
Tính cách vua quan của những người cộng sản Việt Nam hiện nay đã lộ rõ ngay từ năm 1945-1946 kia chứ không phải đến bây giờ nhưng vì lúc ấy chưa cầm quyền, chưa giàu sang, dân cũng chưa có của ăn của để cho nên nó không bộc lộ. - Có những quan chức xây biệt phủ lộng lẫy, chi xài xa hoa, con cái đi học nước ngoài, vợ thì không có việc làm hoặc cũng chỉ là công chức trong bộ máy. Những trường hợp như vậy thì dân không bức xúc, không hoài nghi mới là lạ.
Thân nhân của tù nhân chính trị Trương Minh Đức công khai thư kêu cứu về tình trạng của những người đang phải tuyệt thực tại Trại Giam Số 6 Thanh Chương, tỉnh Nghệ An. Thư kêu cứu đề ngày 23 tháng 6 do Bà Nguyễn Thị Kim Thanh, vợ tù nhân chính trị Trương Minh Đức ký tên và gửi đến Viện Kiểm Sát Nhân Dân tỉnh Nghệ An và Bộ trưởng Công an Tô Lâm. Nội dung thư nói rõ việc Phân trại K2, Trại Giam Số 6 đang bức hại, đàn áp tù nhân chính trị.
CÒN QUY HOẠCH CÁN BỘ THÌ KHÔNG THỂ CHỐNG CHẠY CHỨC CHẠY QUYỀN Nói đến Quy hoạch cán bộ thì hiểu ngay là có người được quyền Quy hoạch và có người được Quy hoạch. Được Quy hoạch là có cơ hội thăng tiến – nên cán bộ phải cố lên. Bởi vậy, còn Quy hoạch thì sẽ có chạy Quy hoạch. Ai chạy Quy hoạch? Người bị Quy hoạch sẽ chạy Quy hoạch. Chạy ai? Chạy người có quyền Quy hoạch.
Tôi nghĩ những ông như Nông Đức Mạnh, Nguyễn Phú Trọng thì sách của ông ấy chỉ có đảng của ông ấy đọc, chứ chẳng ai đọc, có khi những đảng viên của ông ấy cũng chẳng đọc luôn, Bởi vì tôi cho rằng những kiến thức mà các ông viết ra không có ý nghĩa thực tế, nếu những kiến thức ấy có ý nghĩa thực tế thì đất nước Việt Nam đã phồn vinh rồi.”.- Lã Việt Dũng.....Do đó, việc xuất bản những quyển sách này chỉ làm tốn tiền dân, tốn giấy, mà không ai đọc.
Việt Nam từng ra báo từ rất lâu. Tuy nhiên theo nhận định ngay dưới thời bị Pháp đô hộ, báo chí lúc đó còn được những quyền tối thiểu mà nhiều cơ quan báo chí trong nước hiện nay không có được. Gia Định báo được cho là tờ báo tiếng Việt đầu tiên của Việt Nam được xuất bản vào ngày 15/4/1865.
Giáo sư Trần Phương:: “Thế bây giờ Chủ nghĩa xã hội của ông là cái gì đây? Thật ra mà nói, chúng ta nói và chúng ta biết là chúng ta bịp người khác. Đến tôi bây giờ, tôi cũng không biết cái Chủ nghĩa xã hội mà chúng ta sẽ đi là cái Chủ nghĩa xã hội gì đây?”./ Đại tá Phạm Đình Trọng: “Đảng CSVN đã đưa dân tộc Việt Nam vào cuộc thí nghiệm xây dựng Xã hội chủ nghĩa suốt gần nửa thế kỷ và nhân dân Việt Nam phải trả giá quá đắt.
“Trung Quốc có tình cảm với bất cứ ai đi chăng nữa nhưng lợi ích của họ không thay đổi. Việt Nam cũng phải hiểu điều đó. Hồi năm 2011 khi ông Nguyễn Phú Trọng mới đắc cử chức Tổng Bí thư thì ông sang Trung Quốc ký thỏa thuận chung về các nguyên tắc giải quyết tranh chấp trên biển. Năm 2011 xảy ra vụ (Trung Quốc) cắt cáp, năm 2012 cũng cắt cáp, rồi đến năm 2014 Trung Quốc đưa giàn khoan vào vùng thềm lục địa của Việt Nam chẳng hạn thì đường dây nóng giải quyết tranh chấp giữa hai bên theo nguyên tắc coi như là số 0.”
Bảo Trợ