Công an Hà Nội sách nhiễu sinh viên CLB Mái Ấm xanh - Khi những chiếc đũa trở thành một bó - Sóc Trăng: Cắt cổ tự sát vì bị đánh đập, ngược đãi trong trại cai nghiện

07 Tháng Tư 20142:00 CH(Xem: 2641)

Công an Hà Nội sách nhiễu sinh viên CLB Mái Ấm xanh

000_Hkg4764737-305BB.jpg
Ảnh minh họa chụp ở Hà Nội tháng 04 năm 2011.
AFP PHOTO

Sáng ngày hôm qua 6 tháng 4 một nhóm sinh viên thuộc Câu lạc bộ Mái Ấm Xanh đã bị công an sách nhiễu và câu lưu.

Ngăn cản hoạt động lành mạnh

Nhóm sinh viên này đang theo học tại Viện Đại học mở và Đại học kinh tế Hà Nội. Họ đã tổ chức các cuộc đạp xe đạp vận động cho việc làm từ thiện giúp đỡ người nghèo và bảo vệ môi trường. Một trong những bạn bị câu lưu là sinh viên Trần Quang Trung bị công an phường Lĩnh Nam, quận Hoàng Mai, Hà Nội tạm giữ điều tra. Chúng tôi gọi về công an phường này và được công an viên trực máy trả lời:

Mặc Lâm: Vâng xin được hỏi có phải công an phường Lĩnh Nam không ạ?

Công an: Dạ đúng rồi anh.

Mặc Lâm: Vâng, thưa anh chúng tôi được biết anh Trần Quang Trung đang bị câu lưu tại đây, sự thật như thế nào vậy anh? Có thả anh ấy chưa vậy?

Công an: Tôi đang nói chuyện với ai đây ạ?

Mặc Lâm: Vâng tôi là Đài Á Châu Tự do, tôi là Mặc Lâm thưa anh. Vì có tin anh Trần Quang Trung bị câu lưu bị bắt một cách vô cớ nên muốn xác định anh ấy tội gì.

Công an: Về việc đấy nếu anh cần việc gì thì anh đến trực tiếp bởi vì nội dung thì không có việc đó.

Mặc Lâm: Không có hả anh, không có việc đó à?

Công an: Vâng.

Mặc Lâm: Cám ơn anh.

Cho tới sáng hôm nay chúng tôi liên lạc được với sinh viên Trần Quang Trung và được bạn cho biết:

Thực ra thì vấn đề này chỉ do một nhóm bọn em tổ chức thôi, mục đích chỉ nhằm vào môi trường không nhắm tới chính trị gì cả mà họ lại tưởng là có mục đích chính trị là cuộc biểu tình của sinh viên. 
-Trần Quang Trung

Trần Quang Trung: “Thực ra thì từ tối hôm thứ Bảy họ đã tìm em rồi. Sáng hôm sau Chủ Nhật thì khoảng 7 giờ sáng họ đã có mặt ở nhà em họ yêu cầu phải lên để làm việc. Em bảo thứ Bảy Chủ Nhật không đi và em yêu cầu họ phải có giấy mời nhưng họ không có. Họ cứ gọi điện và họ nài nỉ em nói là chỉ làm việc 5 phút về vấn đề tạm trú tạm vắng của em. Cuối cùng thì họ giữ em lại rồi họ hỏi em về vấn đề đạp xe, về môi trường.

Thực ra thì vấn đề này chỉ do một nhóm bọn em tổ chức thôi, mục đích chỉ nhằm vào môi trường không nhắm tới chính trị gì cả mà họ lại tưởng là có mục đích chính trị là cuộc biểu tình của sinh viên. Chiều Chủ Nhật hôm qua họ huy động đến 5 nghìn công an, an ninh với dân phòng và tăng cường lực lượng công an hình sự để chốt ở các ngã tư công viên Thống Nhất và công viên Hòa Bình.

Chiều hôm qua họ đứng rất đông ở đường Trần Đại Nghĩa, gần ký túc xá trường Kinh tế Quốc dân. Một số người bạn của em ngay buổi sáng hôm qua, ngoài em ra có một người bạn khác của em đã bị họ đưa lên công an phường Mai Động và thu hết tất cả áo đồng phục của Câu lạc bộ.”

Cũng trong sáng hôm nay, một sinh viên khác là bạn Nguyễn Ngọc Duyên, Chủ nhiệm CLB Mái Ấm Xanh lại bị công an phường Đại Mỗ, huyện Từ Liêm câu lưu. Vào lúc 11 giờ chúng tôi liên lạc được với bạn sinh viên này ngay khi bạn đang còn ngồi trong đồn công an phường Đại Mỗ. Bạn Duyên cho biết:

Nguyễn Ngọc Duyên: “Em vẫn đang ở trong đồn công an phường Đại Mỗ họ hỏi về tổ chức Câu lạc bộ Mái ấm xanh. Câu lạc bộ này các em hoạt động chuyên tổ chức từ thiện và họ cứ hỏi tất cả các hoạt động trong tổ chức. Thôi lúc khác bây giờ họ không cho trả lời điện thoại.”

Chúng tôi sẽ tiếp tục theo dõi và tìm hiểu thêm sinh hoạt của câu lạc bộ này và lý do gì công an Hà Nội lại ngăn cản các hoạt động rất lành mạnh và đúng ra phải khuyến khích thay vì ngăn cấm, sách nhiễu.
 

 

Khi những chiếc đũa trở thành một bó


0020-305.jpg
Lễ tang thầy giáo Đinh Đăng Định tại DCCT Sài Gòn hôm 06/04/2014.
Courtesy Blog Quê Choa

Đám tang thầy giáo Đinh Đăng Định đã hoàn tất vào ngày hôm nay tuy nhiên hình ảnh của những ngày qua cho thấy người thầy giáo này đã chiếm được lòng tin yêu của bạn bè, đồng đội thậm chí ngay cả những người chỉ biết ông qua mạng xã hội cũng tỏ lòng tiếc thương. Điều gì đã tạo ra một đám tang trang nghiêm và không bị sách nhiễu ấy?

Mức ảnh hưởng khó tưởng tượng

Khi quan tài của thầy giáo Đinh Đăng Định được chuyển từ Nhà nguyện Đức Mẹ Thăm Viếng đến Dòng Chúa Cứu Thế tại đường Kỳ Đồng thì người trong cuộc nghĩ rằng đám tang thầy Định sẽ gặp rất nhiều phiền phức. Thế nhưng khi các linh mục DCCT mạnh mẽ khẳng định rằng sẵn sàng đối đầu với bất kỳ việc phá rối nào, thậm chí đã có tuyên bố nếu bắt được công an viên nào đến phá rối, cộng đồng Công giáo ở đây sẽ bắt giữ, và chỉ thả ra sau khi tang lễ hoàn tất thì hình như mọi việc đã trở nên khá bình thường.

Người tới viếng thăm bất kể là ai không bị chất vấn, ngăn cản hay theo dõi, hù dọa. Trước cửa nhà thờ không thấy côn đồ lảng vảng và tất cả mọi vòng hoa phúng điếu đều không bị xé bỏ tên người gửi như từng xảy ra tại nhiều tang lễ của những nhà bất đồng chính kiến khác trong quá khứ.

Những vòng hoa ấy nói lên rất nhiều điều vì nó đại diện cho hàng chục tổ chức, hội đoàn mà đa số đều là những tổ chức không được nhà nước cho phép. Chỉ duy nhất một vòng hoa nằm ngoài sự khó chịu của nhà nước được gửi đến rất sớm là của Tổng lãnh sự Hoa Kỳ tại Việt Nam.

Anh ra đi rất thanh thản. Vâng anh đã thứ tha cho tất cả những kẻ đã gây ra không biết bao nhiêu khổ đau cho anh và cho gia đình anh. 
-HT Thích Không Tánh

Đám tang của một thầy giáo nhưng mức ảnh hưởng của nó khó tưởng tượng ra được khi có ít nhất một ngàn người viếng thăm và hàng trăm người đã theo chân quan tài tới nơi hỏa táng. Thân nhân ruột thịt của thầy Đinh Đăng Định vỏn vẹn chỉ có 6 người đàn bà gồm vợ, ba con gái, một chị, một người em gái từ Bắc vào chịu tang. Sáu người đàn bà dắt díu nhau, xiêu vẹo chung quanh quan tài nhưng họ cảm thấy ấm áp lạ lùng vì bao vây họ là sự cảm thông sâu đậm của người tới thăm.

Họ là những dân oan, những bạn tù, những người ý thức sự suy sụp của một nền chính trị độc tôn. Họ là tín đồ các tôn giáo bị áp bức từ miền bắc như người H’Mông, từ miền Nam như Phật Giáo Hòa Hảo, Cao Đài, từ Tây nguyên như Tin Lành Mennonite… họ như những chiếc đũa rời rạc khắp nơi đổ về tang lễ và tại đây trước di ngôn của người thầy giáo hiền lành này đã biến tất cả thành một bó đũa.

Có lẽ điều làm cho mọi người xúc động nhất là di ngôn của người từng bị tù đày, đàn áp, đối xử bất công đến chết được trịnh trọng đặt trước quan tài, đó là: “Không được giữ lòng thù hận, chúng ta không phải là kẻ thù của nhau”.

Nhìn những vòng hoa vây kín chung quanh quan tài với những cái tên như Phụ Nữ Vì Nhân Quyền, CLB No-U, CLB Hoa Mai, Phật Giáo Hòa Hảo, Tin lành Mennonite, Con Đường Việt Nam, Tổng Lãnh Sự Hoa Kỳ, Diễn Đàn Xã Hội Dân Sự, Bauxite Việt Nam, Dân Làm Báo, Radio Chân Trời Mới, hội Dân Chủ Miền Trung. . .người ta khó thể tin rằng nơi đây đang tập trung hầu hết các tổ chức, thành viên tranh đấu cho nhân quyền, tự do dân chủ nổi tiếng khắp nước và cả hải ngoại đã xuất hiện ngay tại trung tâm của thành phố.

Hòa thượng Thích Không Tánh của chùa Liên Trì đại diện cho Hội Cựu tù nhân lương tâm đã đọc một bài điếu văn cảm động và đầy lửa đấu tranh. Khó thể tin được những lời lẽ như thế có thể công khai tại thành phố mang tên bác:

0012-250.jpg
Lễ tang thầy giáo Đinh Đăng Định tại DCCT Sài Gòn hôm 06/04/2014. Courtesy Blog Quê Choa.

 

“Anh ra đi rất thanh thản. Vâng anh đã thứ tha cho tất cả những kẻ đã gây ra không biết bao nhiêu khổ đau cho anh và cho gia đình anh. Trong thời gian nằm chữa trị tại bệnh viện sức đã suy nhiều nhưng anh đã nhanh chóng tình nguyện góp sức cùng góp phần sáng lập hội Cựu tù nhân lương tâm. Một sáng lập viên đặc biệt của hội, chúng tôi xin kính cẩn nghiêm mình bái phục trước vong linh của anh, người chiến sĩ bất khuất can trường đấu tranh cho tự do dân chủ của đồng bào, cho công lý và an sinh của đất nước.

Anh, không bao giờ khuất phục trước tà quyền. Anh, là biểu tượng của sự dứt khoát đoạn tuyệt nhất với chủ nghĩa, chế độ cộng sản. Anh, là một tấm gương sáng trong sự nghiệp đấu tranh cho tổ quốc Việt Nam ngày hôm nay. Anh đã làm xong bổn phận trọn hiếu với người con Mẹ Việt Nam.

Trước khi ra đi anh vẫn còn cố thu chút hơi tàn nhắc nhở chúng tôi hãy quan tâm đến cương vị chung đó là cuộc đấu tranh chống lại chế độ độc tài cộng sản. Vâng, thưa anh chúng tôi sẽ ghi lòng tạc dạ.”

Đồng cảm và đoàn kết

Ông Lưu Trọng Kiệt người có mặt từ đầu nhận xét về đám tang của thầy Đinh Đăng Định:

“Theo nhận xét của tôi thì đám ma của thầy Đinh Đăng Định được rất nhiều sự quan tâm của công chúng. Tất cả những người đấu tranh dân chủ, sinh viên học sinh trẻ họ ý thức được, thứ hai nữa giáo dân ở Sài Gòn họ nghe thông tin của thầy trên mạng nên họ tới thăm rất nhiều. Chúng tôi rất hãnh diện khi có một anh em đấu tranh cho dân chủ mà được rất nhiều công dân Việt Nam họ quan tâm tới.

Đạo Hòa Hảo, Cao Đài, anh em H’Mông tại miền Bắc, một số anh em đấu tranh dân chủ miền Bắc họ đã đồng cảm với nhau và thấy rằng nều đoàn kết lại thì đây là một sức mạnh.”

Từ Hà Nội blogger Nguyễn Lân Thắng cũng vào tận Sài gòn để thăm người tù này, anh cho biết:

“Thầy Đinh Đăng Định là một nhà giáo rất nghèo ở vùng thôn quê. Sự hy sinh của thầy rất to lớn. Em là một trong những người ký vào bản tuyên bố bauxite và 14 ngàn người đã ký vào bản tuyên bố đó cho nên khi thầy bị nạn như thế thì lương tâm và trách nhiệm mình cảm thấy rằng phải có mặt trong đám tang của thầy để chia sẻ, động viên gia đình và cũng khẳng định uy tín của mình trong vấn đề bauxite.”

Giảng viên Phạm Minh Hoàng, đảng viên đảng Việt Tân một cựu tù nhân lương tâm chia sẻ:

Cái đám tang này nó đặc biệt là bởi nó tập trung rất nhiều hội đoàn tổ chức hoạt động chính trị cả trong và ngoài nước. Rất nhiều nhóm xã hội dân sự tham gia vào đám tang này. 
-Blogger Nguyễn Lân Thắng

“Trước tiên tôi nghĩ tôi tới thăm thầy Định với tư cách là một con người, thứ hai là một đồng nghiệp mặc dù chúng tôi không làm việc chung với nhau, thứ ba nữa là một người từng ở tù thì tôi nghĩ ba yếu tố đó cũng đủ cho tôi đến thăm thầy Định đó là chưa kể tình cảm thầy Định đã dành cho tôi lúc thầy còn sống. Tôi rất xúc động lúc nhìn di ảnh của thầy vẽ ra trước mặt tôi một người đã nằm xuống bởi vì những suy nghĩ những đóng góp của thầy mà cho đến ngày hôm nay ai cũng phải công nhận điều thầy nói là đúng.

Báo chí trong tuần qua họ đã khẳng định chuyện bauxite lỗ hằng trăm triệu đô và không biết cái lỗ này nó sẽ chấm dứt vào lúc nào nữa. Khi tôi đốt nén nhang tôi thấy trước mặt mình một người đã nằm xuống vì suy nghĩ của họ thì tôi cảm thấy phải tiếp tục làm cái chuyện mà thầy đã làm không trọn vẹn.”

Không như các đám tang trước đây của những người đấu tranh, đám tang của thầy giáo Đinh Đăng Định hoàn toàn yên ắng và sự bình an này được anh Nguyễn Lân Thắng lý giải:

“Cái đám tang này nó đặc biệt là bởi nó tập trung rất nhiều hội đoàn tổ chức hoạt động chính trị cả trong và ngoài nước. Rất nhiều nhóm xã hội dân sự tham gia vào đám tang này. Vấn đề ở đây khiến họ không dám đàn áp đám tang này vì chính nghĩa, việc thầy Đinh Đăng Định đã làm. Rồi hậu quả của dự án Bauxite nó đã sờ sờ ra và tất cả mọi người đều biết nên có lẽ họ e ngại họ không tích cực đàn áp.”

Ông Lưu Trọng Kiệt bổ túc thêm những ghi nhận của mình về cách mà công an và an ninh thành phố âm thầm theo dõi nhưng không có động tác đối phó nào:

“Đúng ra đám ma thầy Đinh Đăng Định có rất nhiều an ninh mặc thường phục chứ không phải là không có, rất là nhiều, nhưng họ chỉ đứng quay phim và nhìn thôi vì họ thấy dân chúng, giáo dân rất đông, từ trong nhà thờ đi ra với máy quay phim, chụp hình của anh em đều đặt vào đám ma của thầy Định. Công an giao thông cũng kè theo hai ba chiếc xe mô tô. Mỗi một ngã tư đều có từ 4 tới 6 cảnh sát giao thông hết. Tới ngay lò thiêu thì cỡ chừng trên 100 nhưng họ không có động thái gì hết. Mình vẫn ôn hòa chứ không làm điều gì cho người ta phiền phức. Đây là một điều rất tốt khi không gây khó khăn trong một đám tang như vậy.”

Sự yên ắng ấy còn một cách lý giải khác, khi những chiếc đũa đã gom thành bó thì muốn hay không muốn người ta cũng khó mà bẻ gãy.
 

Sóc Trăng: Cắt cổ tự sát vì bị đánh đập, ngược đãi trong trại cai nghiện



Anh Lê Trọng Nhân được đưa đi cấp cứu sau khi đã cắt cổ tự sát để phản đối việc bị cán bộ trại cai nghiện thường xuyên đánh đập, ngược đãi - Ảnh: Hoàng Vân (Thanh Niên Online)

blank


CTV Danlambao
 - Hôm 5/4/2014, một thanh niên 28 tuổi tên Lê Trọng Nhân đã dùng dao lam cắt cổ tự vẫn sau một thời gian bị cưỡng bức đưa vào trại cai nghiện có tên gọi “Trung tâm chữa bệnh - giáo dục - lao động xã hội” - một đơn vị thuộc Sở lao động – thương binh – xã hội tỉnh Sóc Trăng.

Theo báo Thanh Niên Online, nguyên nhân khiến anh Lê Trọng Nhân phải tự sát vì thường xuyên bị các cán bộ trại cai nghiện “ngược đãi, đánh đập, xin thuốc uống không cho và xin về gia đình để chữa bệnh liên quan đến chấn thương sọ não cũng không được chấp nhận.”

Anh Nhân cho biết, do bị di chứng của chấn thương sọ não nên nhiều ngày qua bệnh cũ tái phát hành hạ đau đớn, anh thường xuyên bị đau đầu, căng thẳng thần kinh. Sáng ngày 5/4, anh đến phòng phó giám đốc trại cai nghiện để xin thuốc uống nhưng không được đáp ứng. Do quá bất bình, anh Nhân đã tự dùng dao lam cắt cổ tự sát để phản đối hành vi ngược đãi của các cán bộ trại cai nghiện.

Ngay sau đó, anh Nhân được đưa đi cấp cứu tại bệnh viện đa khoa tỉnh Sóc Trăng. Rất may vết cắt không gây đứt động mạnh nên bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch, không gây nguy hiểm đến tính mạng. Đến ngày 6/4, nạn nhân đã hồi tỉnh và có thể nói chuyện. 

Ngược đãi trong trại cai nghiện

Anh Nhân kể lại, trước đó, vào ngày 12/2/2014, anh bị nhiều cán bộ tại trại cai nghiện đánh đập, bắn đạn cao su vào ngực. Sau đó, anh tiếp tục bị cán bộ đạp vào ngực, đánh vào đầu bằng gậy. 

Từ đó đến nay, anh Nhân thường xuyên bị nhức đầu, khi xin trại cai nghiện cung cấp thuốc giảm đâu thì lúc được cho, lúc không.

Trong khi đó, một cán bộ trại cai nghiện nói với báo Thanh Niên rằng: nguyên nhân dẫn đến anh Nhân tự tử là do không kiềm chế được bản thân, anh Nhân đang đói “thuốc”

Cũng theo báo Thanh Niên, vợ anh Nhân là chị Dương Bích Ngân cho biết chồng chị bị cán bộ địa phương cưỡng bức đưa vào trại cai nghiện ma túy khoảng gần 1 năm. 

Trước đó, hôm 12/2/2014, gia đình nhận được tin anh Nhân bị cán bộ trại đánh đập, bắn đạn cao su vào ngực gây thương tích. Khi gia đình đến trại để thăm gặp thì bị từ chối, cán bộ trại ra điều kiện gia đình không được khiếu nại mới cho gặp.

Khi gặp được chồng, chị Ngân thấy chồng mặt bầm tím, ngực trái bị vết đạn bắn sưng to nên chị đã chụp hình làm bằng chứng. Sau đó, cán bộ trại cai nghiện đã đến tận nhà gia đình để năn nỉ và xin bỏ qua.

Do bệnh cũ tái phát, cộng thêm việc anh Nhân thường xuyên bị cán bộ ngược đãi và đánh đập trong trại, gia đình đã làm đơn bảo lãnh anh Nhân được về nhà chữa bệnh nhưng không được đáp ứng.

blank
Nạn nhân Lê Trọng Nhân đang được điều trị tại bệnh viện sau khi cắt cổ tự sát để phản đối việc bị cán bộ trại cai nghiện thường xuyên đánh đập, ngược đãi. ( Ảnh: Huyền Trinh - Thanh Niên Online)

Cưỡng bức lao động

Các trại cai nghiện ở Việt Nam thường được gọi là “Trung tâm chữa bệnh - giáo dục - lao động xã hội”, là những đơn vị trực thuộc nhà nước, do các cán bộ nhà nước trực tiếp điều hành và quản lý.

Trên thực tế, các trại cai nghiện được lập ra với mục đích chính là cưỡng bức và bóc lột sức lao động đối với những người sử dụng ma túy. Cán bộ trại cai nghiện thường là những người không có chuyên môn, người nghiện không được điều trị cai nghiện đúng cách, thường xuyên bị tra tấn và bạo hành thân thể.

Ước tính có hàng chục ngàn người, gồm trẻ em và người già đang bị giam giữ trong các trại cai nghiện tại Việt Nam. Đây được xem là nguồn lao động khổng lồ và rẻ mạt của chính phủ cộng sản Việt Nam.

Hồi năm 2011, Tổ chức Theo dõi Nhân Quyền (HRW) đã công bố bản báo có có tên “Quần đảo Cai nghiện: Lao động cưỡng bức và các hình thức lạm dụng khác trong các trung tâm cai nghiện ma túy ở miền nam Việt Nam”, ghi lại lời kể của các nhân chứng mô tả những người bị cưỡng bức lao động trong các trại cai nghiện không khác gì nô lệ. 

Ông Joe Amon, giám đốc ban Y tế và Nhân quyền của Tổ chức Theo dõi Nhân quyền nói: “Hàng chục ngàn người, nam có, nữ có, cả trẻ em nữa, đang bị giam giữ trái ý muốn trong các trung tâm cưỡng bức lao động do nhà nước quản lý ở Việt Nam. Đó không phải là điều trị cai nghiện; cần đóng cửa các trung tâm và trả tự do cho những người đó.” 

“Tổ chức Theo dõi Nhân quyền kêu gọi chính phủ Việt Nam đóng cửa vĩnh viễn các trung tâm này và tiến hành ngay một cuộc điều tra độc lập, kỹ lưỡng về các hành vi tra tấn, ngược đãi, giam giữ tùy tiện và các hình thức lạm dụng khác trong các trung tâm cai nghiện của nước này”.

blank
Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
)
Trước khi Michael Phương Minh Nguyễn, công dân Mỹ gốc Việt, phải ra tòa tại Thành phố HCM vào ngày 24/6 với cáo buộc “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền”, gia đình ông ở California và những người quan tâm, trong đó có những dân biểu Mỹ, đã hy vọng rằng ông sẽ được trục xuất về Mỹ để đoàn tụ với gia đình ngay sau phiên tòa. Nhưng mọi hy vọng đã bị dập tắt ngay sau phiên tòa khi Michael Phương Minh Nguyễn bị tòa tuyên 12 năm tù và chỉ bị trục xuất sau khi đã thi hành án. Ngay sau phiên tòa, Đại sứ quán Hoa Kỳ ở Việt Nam đã lên tiếng bày tỏ sự thất vọng và cho biết
“Một ngàn năm đô hộ giặc Tàu” mà người Việt không bị đồng hóa, nhưng chỉ có 70 năm mà đảng CSVN có khả năng diệt chủng dân tộc Việt Nam. “Dân biết, dân bàn, dân làm, dân kiểm tra” chỉ là khẩu hiệu lừa bịp nhân dân mà thôi. Các trí thức, văn nghệ sĩ và nhân dân đừng hy vọng được bọn thái thú địa phương lắng nghe và thực hiện theo ý dân.
Nhiều nhân vật bất đồng chính kiến, nhiều nhà hoạt động nhân quyền đã bị đưa ra xét xử trong những phiên tòa chóng vánh, kết án nặng nề mà luật sư bào chữa chỉ ra những sai phạm trong tiến trình tố tụng…......Trong một số vụ án hình sự xét xử đối với những tội danh về xâm phạm an ninh quốc gia mà tôi có dịp tham gia bào chữa với tư cách là luật sư, thì hồ sơ truy tố không có chứng cứ hoặc chứng cứ không thuyết phục. Nhưng tất cả đều dễ dàng được tòa án chấp nhận là chứng cứ hợp pháp để kết tội và tuyên hình phạt rất nặng.
Tính cách vua quan của những người cộng sản Việt Nam hiện nay đã lộ rõ ngay từ năm 1945-1946 kia chứ không phải đến bây giờ nhưng vì lúc ấy chưa cầm quyền, chưa giàu sang, dân cũng chưa có của ăn của để cho nên nó không bộc lộ. - Có những quan chức xây biệt phủ lộng lẫy, chi xài xa hoa, con cái đi học nước ngoài, vợ thì không có việc làm hoặc cũng chỉ là công chức trong bộ máy. Những trường hợp như vậy thì dân không bức xúc, không hoài nghi mới là lạ.
Thân nhân của tù nhân chính trị Trương Minh Đức công khai thư kêu cứu về tình trạng của những người đang phải tuyệt thực tại Trại Giam Số 6 Thanh Chương, tỉnh Nghệ An. Thư kêu cứu đề ngày 23 tháng 6 do Bà Nguyễn Thị Kim Thanh, vợ tù nhân chính trị Trương Minh Đức ký tên và gửi đến Viện Kiểm Sát Nhân Dân tỉnh Nghệ An và Bộ trưởng Công an Tô Lâm. Nội dung thư nói rõ việc Phân trại K2, Trại Giam Số 6 đang bức hại, đàn áp tù nhân chính trị.
CÒN QUY HOẠCH CÁN BỘ THÌ KHÔNG THỂ CHỐNG CHẠY CHỨC CHẠY QUYỀN Nói đến Quy hoạch cán bộ thì hiểu ngay là có người được quyền Quy hoạch và có người được Quy hoạch. Được Quy hoạch là có cơ hội thăng tiến – nên cán bộ phải cố lên. Bởi vậy, còn Quy hoạch thì sẽ có chạy Quy hoạch. Ai chạy Quy hoạch? Người bị Quy hoạch sẽ chạy Quy hoạch. Chạy ai? Chạy người có quyền Quy hoạch.
Tôi nghĩ những ông như Nông Đức Mạnh, Nguyễn Phú Trọng thì sách của ông ấy chỉ có đảng của ông ấy đọc, chứ chẳng ai đọc, có khi những đảng viên của ông ấy cũng chẳng đọc luôn, Bởi vì tôi cho rằng những kiến thức mà các ông viết ra không có ý nghĩa thực tế, nếu những kiến thức ấy có ý nghĩa thực tế thì đất nước Việt Nam đã phồn vinh rồi.”.- Lã Việt Dũng.....Do đó, việc xuất bản những quyển sách này chỉ làm tốn tiền dân, tốn giấy, mà không ai đọc.
Việt Nam từng ra báo từ rất lâu. Tuy nhiên theo nhận định ngay dưới thời bị Pháp đô hộ, báo chí lúc đó còn được những quyền tối thiểu mà nhiều cơ quan báo chí trong nước hiện nay không có được. Gia Định báo được cho là tờ báo tiếng Việt đầu tiên của Việt Nam được xuất bản vào ngày 15/4/1865.
Giáo sư Trần Phương:: “Thế bây giờ Chủ nghĩa xã hội của ông là cái gì đây? Thật ra mà nói, chúng ta nói và chúng ta biết là chúng ta bịp người khác. Đến tôi bây giờ, tôi cũng không biết cái Chủ nghĩa xã hội mà chúng ta sẽ đi là cái Chủ nghĩa xã hội gì đây?”./ Đại tá Phạm Đình Trọng: “Đảng CSVN đã đưa dân tộc Việt Nam vào cuộc thí nghiệm xây dựng Xã hội chủ nghĩa suốt gần nửa thế kỷ và nhân dân Việt Nam phải trả giá quá đắt.
“Trung Quốc có tình cảm với bất cứ ai đi chăng nữa nhưng lợi ích của họ không thay đổi. Việt Nam cũng phải hiểu điều đó. Hồi năm 2011 khi ông Nguyễn Phú Trọng mới đắc cử chức Tổng Bí thư thì ông sang Trung Quốc ký thỏa thuận chung về các nguyên tắc giải quyết tranh chấp trên biển. Năm 2011 xảy ra vụ (Trung Quốc) cắt cáp, năm 2012 cũng cắt cáp, rồi đến năm 2014 Trung Quốc đưa giàn khoan vào vùng thềm lục địa của Việt Nam chẳng hạn thì đường dây nóng giải quyết tranh chấp giữa hai bên theo nguyên tắc coi như là số 0.”
Bảo Trợ