Trở về đi thôi

05 Tháng Tư 20142:00 CH(Xem: 2738)



Muốn làm một cái gì cho đẹp, mới và vững chắc, người ta xây dựng. Thời gian xây dài ngắn tùy theo cái muốn xây. Có thể vài tháng đến vài năm như xây nhà, xây trường học… Kéo dài lâu lắm như cây cầu ‘dần xây’, xây dần dần từ thế kỷ này đến thế kỷ kia cũng phải xong. Nhưng đố ai biết được có cái gì xây hoài mà không xong, có khi xây cả một đời cũng chưa hoàn tất?

 blank

 

Lời giải đáp đã được cha Giuse Trịnh Thanh Hoàng đưa ra cho các bạn trẻ Thị Nghè trong ba ngày từ 31.3 đến 2.4, trong khoảng thời gian một giờ đồng hồ. Đó là việc xây dựng gia đình. Một việc cần có sự chung tay góp sức của tất cả mọi thành viên lớn nhỏ trong mái ấm. Chưa bao giờ mà nền móng gia đình bị lung lay đến tận gốc rễ như lúc này. Sự tan vỡ đến từ những gia đình mà cha sớm say chiều xỉn, mẹ suốt ngày xòe bài, là lẽ đương nhiên. Nhưng ở những tổ ấm mà cha mẹ lo ‘cày’ từ năm này qua tháng nọ để cung phụng vật chất cho con cái cũng bị sụp đổ tan tành, vì bọn trẻ không chịu ở trong những cái tổ lạnh ngắt thiếu bóng song thân. Trên nền bài hát “Đứa con hoang đàng” chuyển ý từ bài dụ ngôn “Người Cha nhân hậu” trong Tin Mừng theo Thánh Luca, cha Giuse đã giúp cho cộng đoàn thấy hình ảnh của mình đâu đó trong câu chuyện đòi gia tài để đi hoang của người con thứ. Sau khi đã phung phí hết tiền của, anh ta đau khổ lê tấm thân xác xơ trở về nhà với lòng thống hối ăn năn. Nhưng nỗi buồn lo đã òa vỡ trong niềm vui mừng tột độ khi cuối đường có người cha nhân lành đang giang rộng vòng tay chờ đón. Tất cả chúng ta đều được chào đón như thế khi quyết tâm trở về.

Sau khi trở về xây dựng gia đình, chúng ta hãy trở về với gia đình Hội Thánh, vì chúng ta được sinh ra trong cùng một phép Rửa, được dưỡng nuôi trưởng thành nhờ Lời Chúa và Mình Thánh Chúa. Chúng ta nhận lãnh bí tích Hôn phối để vào đời xây dựng và phát triển Giáo hội. Cuối cùng, chúng ta hãy cùng nhau trở về với gia đình Thiên Chúa vì tất cả chúng ta là anh em, có chung một mái nhà, có chung một người Cha. Chúng ta cùng nhau sống Phúc Âm và chia sẻ niềm vui có Chúa đến cho mọi người. Sinh ra từ đất, chúng ta cũng sẽ trở về bụi đất, nhưng Thiên Chúa sẽ không để chúng ta ra hư không khi chúng ta đặt mình dưới sự dẫn dắt của vị mục tử nhân từ là Chúa Kitô. Người sẽ dẫn chúng ta về tới quê nhà có Cha đang chờ đón.

Các bạn trẻ tham dự đều đặn ba ngày tĩnh tâm đều có chung một ý tưởng: Họ cảm thấy ‘thấm’, thấm không chỉ vì họ cũng đang đi hoang giống như anh con thứ, mà còn thấm vì họ chưa đủ can đảm để dứt khoát trở về. Họ vẫn còn vương vấn bụi phù hoa, không muốn thoát ra những cạm bẫy êm dịu của chúng. Nguyện xin Thánh Linh ban thêm sức mạnh để họ có thể mạnh dạn đứng lên quay gót trở về nép bên lòng Cha yêu dấu muôn đời.

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
...tôi nghĩ quà cho Chuá Hài Đồng là những gì mà mọi người chuẩn bị cho mùa Giáng sinh chung quanh những hang đá là "ý nghĩa" rồi!... cuối cùng tôi mới biết là tôi đã thua xa các chú mục đồng của 2000 năm trước, họ chẳng có gì trong tay, ngoài vài chục con bò, con lừa
Khám phá những qui luật, điều khó hiểu, bí mật là những tố chất cần có của những nhà tri thức, học giả, những con người may mắn sở hữu các bộ óc có chỉ số thông minh cao. Điều này không những đúng trong khoa học mà còn cả trong tôn giáo. Có hai mẫu truyện sau minh họa cho ý trên...
Lá xanh hay lá vàng có thể “rụng” bất kỳ lúc nào, dù gió to hay gió thoảng; trái xanh hay trái chín cũng có thể được (hay “bị”) người ta “hái” bất cứ lúc nào, dù sáng hay chiều. Không ai muốn nói đến sự chết.
ĐTC PHANXICÔ: TỰ DO XUẤT PHÁT TỪ TÌNH YÊU THIÊN CHÚA VÀ LỚN LÊN TRONG TÌNH BÁC ÁI
Trên cõi đời này, chắc hẳn không ai được sinh ra mà không do sự mang nặng đẻ đau của một bà Mẹ, người Mẹ thực sự là hiện thân của tình yêu thương, người Mẹ như là một tổ ấm, như là một cái nôi từ khi bào thai mới tượng hình trong lòng Mẹ./22 Tháng Tám 2013(Xem: 6491)/
Một ngày nọ tại thành Athens cổ đại, các học trò của triết gia Plato thảo luận với nhau về một câu hỏi hóc búa: “Con người là gì?” Sau khi chưng ra rất nhiều lí lẽ, họ tiến đến một kết luận thế này: “Con người là động vật có hai chân và không có lông.” Dường như ai cũng lấy làm hài lòng về định nghĩa này, mãi cho đến khi Diognens bước vào cuộc tranh luận với một con gà tuy còn sống nhưng bị vặt trụi lông. Ông này la lớn lên rằng: “Nhìn đi thưa quí vị! Tôi gửi đến quí vị này đây một con người!” Ai ai trong cuộc họp cũng sửng sốt bàn tán xôn xao. Đợi đến khi không khí cuộc thảo luận tạm lắng xuống, các triết gia của chúng ta mới ngồi lại với nhau để cùng đưa ra một định nghĩa tốt hơn. Lần này, họ khẳng định: Con người là động vật có hai chân, không có lông nhưng có móng khá lớn.
Người chăm chú theo dõi câu chuyện của anh nhất là cô cháu bé chưa tròn 10 tuổi. Khi anh vừa chấm dứt thì cô bé đã bất thần đặt một câu hỏi như sau: “Thưa cậu, cháu đã thấy cậu làm được nhiều việc vĩ đại... Thế cậu đã làm được gì cho Thiên Chúa chưa?”//12 Tháng Mười Một 2012(Xem: 5092) Nguon XudoanThanhTam
Mẹ của con, ôi cao vời khôn sánh Dạy dỗ con nào ai biết bao điều Nên con viết cho Mẹ biết bao nhiêu Cầu xin Chúa ban ơn lành cho Mẹ./12 Tháng Năm 2012(Xem: 9682)/
Ngày còn nhỏ, tôi rất mê đọc truyện kiếm hiệp, và hình ảnh một môn sinh hoàn tất công việc học hỏi, bái tạ thầy để xuống núi luôn luôn là một hình ảnh gây xúc cảm. Người môn sinh sau một thời gian rất dài theo thọ giáo đã được vị thầy khả kính truyền hết bí quyết võ thuật, kiếm thuật...đôi khi cả những tuyệt chiêu mà chỉ có những môn sinh tài đức vẹn toàn mới được thầy thương mến truyền cho/24 Tháng Bảy 2012(Xem: 6420) Đặng Xuân Hường/
Khi cuộc sống trở nên phức tạp, hãy tìm sự an ủi nội tâm nơi Lời Chúa. Dưới đây là tuyển tập các đoạn Thánh Kinh nhằm thêm sức mạnh trong những lúc khó khăn của cuộc đời. 1 - “Đừng sợ, vì Ta đã chuộc ngươi về, đã gọi ngươi bằng chính tên ngươi: ngươi là của riêng Ta! " (Is 43, 1). 2 - “Kẻ cậy chiến xa, người nhờ chiến mã, phần chúng tôi, chỉ kêu cầu danh CHÚA là Thiên Chúa chúng tôi” (Tv 20,8). 3 - “Và toàn thể đại hội này sẽ biết rằng không phải nhờ gươm, nhờ giáo mà ĐỨC CHÚA ban chiến thắng, vì chiến đấu là việc của ĐỨC CHÚA và Người sẽ trao các người vào tay chúng ta!” (1 Sm 17, 47). 4 – “Phúc thay kẻ đặt niềm tin vào ĐỨC CHÚA, và có ĐỨC CHÚA làm chỗ nương thân.” (Gr 17,7)
Bảo Trợ