Chuyện suy tư - Mũi tên chiến thắng
Sau một trận chiến vô cùng ác liệt của một đội quân với những người lính can đảm, có vô số tử sĩ giữa chiến trường tan hoang...Trong khi những người chiến thắng đang trở về vinh quang, thì cũng có những người thảm bại trốn tránh cái chết trong ê chề tủi nhục...
Vị thần chiến thắng của những người chiến thắng cũng hân hoan thiết đãi một bữa tiệc cho các "dụng cụ, binh khí..." dũng mãnh của mình. Ngài truyền mời tất cả vào dự yến tiệc trong hoàng cung của mình.
Khi tất cả đang nghiêm chỉnh đợi lời phủ dụ của vị thần chiến thắng, chợt Ngài cao giọng:
- Ta thấy dường như chưa đông đủ, còn thiếu nhiều "vị" nữa!
Ngài cho gọi "chú chiến mã" bị sẩy chân, không thể đi lại được nữa vào dự tiệc. Khi chú chiến mã được khênh vào hoàng cung. Nó khuỵ xuống :
- Kính thưa Hoàng thượng, tôi chẳng xứng đáng chút nào để dự tiệc chiến thắng, vì bất tài, tôi đã sẩy chân ngay từ lúc chiến trận chưa bắt đầu...
- Không sao, ngươi đã tham dự chiến trận rồi!
Ngài cho gọi "chiếc cung gãy" đang nằm trong xó ngạch của trại lính. Chiếc cung nằm trước điện rồng "cúi đầu" :
- Kính thưa Hoàng thưọng, tôi chẳng xứng đáng, ngay mũi tên đầu tên, tôi đã chẳng bắn nó đi được...
- Không sao, người đã tham dự chiến trận rồi!
Ngài cho gọi, "chiếc lều vải rách vụn" trong cơn gió bão, khi đoàn quân đang đóng trại chờ lệnh tấn công. Chiếc lều than thở:
- Kính thưa Hoàng thượng, tôi thật là vô dụng, chỉ mấy cơn gió chẳng mạnh mẽ gì đã khiến tôi rách nát và phải nằm trong kho quân cụ đợi ngày vá víu lại.
- Không sao, ngươi đã ra chiến trận rồi!
Ngài cho gọi những "mũi tên" còn khép nép ngoải cửa, ngay cả khi được mời vào cũng ngần ngại chẳng dám. Một "mũi tên" lên tiếng:
- Kính Hoàng thượng, chúng tôi thật là đồ ăn hại....lao ra khỏi cây cung và chẳng trúng vào đâu cả!
Vị thần chiến thắng trả lời:
- Không sao hết! Tất cả các ngươi đã góp công tạo nên chiến thắng này. Các ngươi đã xông pha nơi chiến trận cùng ta, mặc dù các ngươi không cùng trong hàng ngũ những "anh em" chiến đấu cho đến giây phút chiến thắng, nhưng nhờ có sự "hiện diện" của các ngươi đã góp phần tạo nên một đội quân hùng mạnh, làm địch quân phải nhụt chí, dẫn đến chiến thắng của chúng ta!
Con ngựa què khẽ hỏi:
- Kính Hoàng thượng, tôi thì được ích gì?
- Tiếng chân rầm rập của ngươi từ lúc chưa khởi chiến, làm địch quân run sợ vì binh mã của ta.
Chiếc lều rách run run:
- Kính Hoàng thượng, tôi thì được ích gì?
- Mặc dù ngươi đã phải xếp lại nằm im trong góc, nhưng phút đầu ngươi cũng đã che nắng che mưa cho quân sĩ...và từ xa địch quân thấy lều trại san sát đã phải nhụt chí.
Những mũi tên..."đỏ mặt" vì mắc cỡ cũng lí nhí:
- Kính Hoàng thượng, chúng tôi thì...
- Hỡi những mũi tên anh hùng, các ngươi đừng ngại vào dự tiệc mừng chiến thắng với mọi người, khi các ngươi rời khỏi cung nỏ, tuy các ngươi chẳng trúng đích, nhưng tiếng rít trong gió của hàng ngàn mũi tên đã làm cho địch quân khiếp sợ...Các ngươi đã tham dự chiến trận cùng ta và đã chiến thắng! Vậy hãy cùng ta vào dự tiệc mừng chiến thắng vinh quang này!
Đình Nghĩa
Tất cả những đóng góp cho các công cuộc lớn dù nhỏ nhoi đều có giá trị có thể nói là ngang nhau. Vậy chúng ta hãy cố gắng làm một điều gì đó trong khả năng có thể làm được và đừng cho là vô ích...